DƯƠNG TỪ HÀ MẬU - Trang 130

Nghĩ trong phận thiếp liền ngày lụy tuôn.

Xiết bao

gió chớp

mưa luồn,

Chất sầu làm gối, nấu buồn làm cơm.

May nhờ hai trẻ danh thơm,

So bề nhà cửa đặng nờm nở ra,

Phải con chơi vụt theo cha,

Ôi thôi ! thân mẹ cũng ra ăn mày,

Cho hay một trả một vay,

Am mây đã trốn còn đày đi xa,

1635.-Đói thời phổ khuyến người ta,

Tương chua, cơm hẩm, gọi là ăn chay,

Coi chim quành quạch thời hay,

Theo cây trái chín ăn chay đời đời.

Bay đâu cho khỏi dưới trời,

Tiếng kêu quành quạch già đời ra chi ?

Chỉn rằng vận có thạnh suy,

Người đời sao khỏi hiệp ly lẽ thường.

Bằng nay sum hiệp nhất đường,

Hai con dâng lễ thọ trường cho vui,

Trong nhà quan khách tới lui bộn bề.

* * * Đoạn này Hà Mậu ra về,

Long môn đất ấy, quán quê xưa rồi.

Trạc nhìn nhà cửa hỡi ôi !

Ngói chài, nóc sập, vách vôi gạch nhào,

Ổ vò lưới nhện lao xao,

Trước sân cỏ lán, ngoài rào ngả xiêu.

Vợ con dấu trước vắng hiu,

Bếp còn ốc để, thềm nhiều dế ngâm,

1645.-Họ Hà thấy vậy động tâm.

Hai hàng nước mắt ra dầm chéo khăn,

Chưa hay duyên cớ sao rằng,

Tới nhà em gái hỏi phăng sự tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.