ĐƯỜNG VỀ - Trang 276

rút ra, một chiếc nhẫn rất nhỏ, cô sợ mình sẽ phấn khích mà làm rơi mất nó,
lăn đi rồi thì tìm không ra nữa... Nhất định anh biết cô sẽ mò ra.

Nhưng người kia lại làm như chẳng có gì, quay đầu chỉ chỉ ngón tay sang

máy hút khói.

Quy Hiểu đành phải mở máy lên.

“Châm thuốc cho anh”, anh nói, “Trong túi trái”.

Quy Hiểu móc cả hộp thuốc lá và bật lửa ra, nghe lời lấy một điếu thuốc

nhét vào môi anh, lòng bàn tay vẫn còn siết chặt chiếc nhẫn, châm lửa đốt.
Bật lửa phật một tiếng, không được, lại bật thêm hai lần nữa mới đốt lên.

Ngọn lửa nhỏ vừa đủ chạm vào đầu điếu thuốc, từ từ châm cháy.

Lộ Viêm Thần mới khẽ giọng, ngậm thuốc là nói: “Cẩn thận một chút,

không đồ trong tay rơi mất giờ”.

Ngay lúc Quy Hiểu buông bật lửa xuống thì trừng mắt nhìn anh, gò má

cũng nóng bừng như bị lửa cháy lan.

“Không thích à?” Anh hơi cười.

“Chưa hỏi em mà đã mua…”

Lộ Viêm Thần cười, lấy điếu thuốc trên miệng xuống: “Không thích cũng

không sao, sang năm anh mua nữa. Nếu vẫn không thích thì năm sau nữa.
Già rồi thì lấy sợi dây thừng xâu lại thành chuỗi mà đeo lên cổ, không ai có
nhiều nhẫn như em đâu”.

Quy Hiểu phì cười, đẩy đấy anh, Lộ Viêm Thần như một bức tường

thành, chuôi dao rời khỏi tay rồi lại vòng một vòng quay trở lại, Ánh sáng
lóe lên nhanh vút, một giây sau đã nắm lại trong lòng bàn tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.