DZŨNG ĐAKAO - Trang 65

- Tao đâu có xạo.
- Thật chứ?
- Thật.
Quyên Tân Định ưỡn người lên dứt hai sợi tóc của Chương còm. Trung
tướng nhóc con đau muốn chết. Nó mím môi chịu đựng. Quyên Tân Định
ra lệnh:
- Khám xét tên gián điệp nguy hiểm này!
Bồn lừa xáp vội tới, đu8a hai tay lần mò túi quần của Chương còm. Nó đã
từng xem cảnh sát khám người nên có biết cách khám. Bồn lừa nắm lấy vật
gì trong túi quần Chương còm. Bỗng nó hét:
- Lựu đạn!
Quyên Tân Định và đám lính của nó nằm rạp cả xuống. Vừa sợ lựu đạn nổ,
giặc Quyên Tân Định vừa cười rúc rích lấy làm khoái chí lắm. Khiến
Chương còm càng ức hộc máu mồm.
Bồn lừa đứng dậy, nháy mắt trêu Chương còm:
- Không phải lựu đạn hở mày?
Chương còm rủi thầm trong bụng. Lát nữa, mày sẽ biết tay ông, nhóc con
ạ! Bây giờ ông nhịn mày đấy thôi, bọn giặc Quyên Tân Định ơi! Chương
còm muốn đá cho Bồn lừa một cú. Nhưng nổi giận ắt sẽ bị bọn giặc Quyên
Tân Định đánh ốm đòn. Chương còm đành nuốt nước bọt ừng ực:
- Không phải.
- Thế cái gì trong túi mày đó?
- Cái kèn.
- Kèn gì?
- Kèn ác mô ni ca.
Bồn lừa la lớn:
- Con nhà Hội có cái kèn "ác mô ni ca" tụi bây ơi!
Tức thì bọn nhãi con vỗ tay đôm đốp, Quyên Tân Định bảo Chương còm:
- Thổi bài "Gạo trắng trăng thanh" đi mày!
Chương còm lắc đầu:
- Tao không biết thổi.
Quyên Tân Định lừng lững, hoa tay, đến gần Chương còm. Nó dứt hai sợi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.