ẾCH - Trang 136

4

Mồng một tháng một năm con chó, con gái tôi được chín ngày

tuổi. Theo tục lệ của làng, đó là ngày rất quan trọng, bạn bè và người
thân đều đến. Trước đó một ngày, tôi gọi Ngũ Quan, Viên Tai đến
để giúp mượn bàn mượn ghế, ấm trà cốc rượu, bát chén… Tính sơ
sơ cũng phải có đến năm mươi khách. Hai bên chái nhà đặt hai bàn
để đãi khách nam giới. Trên giường của mẹ dọn một mâm để mời
khách nữ giới. Tôi là người quyết định thực đơn: Mỗi mâm tám món
nguội, tám món nóng và cuối cùng là canh. Viên Tai xem qua thực
đơn, nói: “Người anh em à, cậu đãi thế này không xong đâu. Khách
mời của cậu đều là nông dân, bụng ai cũng chứa được cả bao tải thức
ăn. Những món này chỉ vừa đủ dính răng thôi. Cậu hãy nghe lời tớ,
đừng có bày đặt nhiều món làm gì, chỉ cần cục thịt to, chén rượu
lớn là được rồi. Cậu bày đặt sang trọng quá nhưng lại ít, mỗi người
gắp một đũa là sạch veo, sau đó thì làm sao? Mất mặt lắm”. Tôi
thừa nhận lời Viên Tai có lý bèn bảo Ngũ Quan ra chợ mua về hai
mươi lăm ký lô thịt lợn, một nửa là mỡ và mười con gà quay, toàn là
gà nuôi công nghiệp, vừa to vừa nhiều thịt. Còn tôi thì tự đến nhà
ông Vương Hoàn đặt hai mươi ký đậu phụ, nhờ Viên Tai đi mua năm
cân rau, mười cân miến, hai mươi lít rượu trắng. Nhà Vương Nhân
Mỹ đem đến hai trăm quả trứng gà. Bố vợ tôi đến sớm và xem tôi
chuẩn bị, rất vừa lòng nói: “Con rể à, thế này là quá tốt! Nhà con
xưa nay vốn tiết kiệm, bị người ta chê cười rồi. Nay con đã làm
thay đổi nề nếp gia đình, để cho khách khứa căng tròn bụng ra về.
Đúng là người làm chuyện lớn phải có chí khí lớn!”

Khi khách mời đã đến hơn một nửa, tôi mới phát hiện chưa mua

thuốc lá đang định nhờ Ngũ Quân đến cửa hàng cung tiêu mua thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.