ẾCH - Trang 236

6

Lúc ấy, tôi vẫn đinh ninh rằng, vì lo lắng cho hôn sự của tôi mà

cô tôi sẽ quên chuyện Vương Đảm, lại còn cho rằng, lòng từ bi bác ái
của cô đã được khơi gợi và thậm chí đã hy vọng rằng, cô cố tình
quên để Vương Đảm được mẹ tròn con vuông. Nhưng sau đó tôi mới
biết, lòng trung thành đối với sự nghiệp vĩ đại - nói theo cách của cô
- vẫn cứ điên cuồng. Không những cô có lòng dũng cảm mà còn đầy
mưu lược. Do vậy tất cả đều được cô nắm trong tay. Không nên
nghi ngờ lòng thành của cô trong việc tác hợp tôi với “Tiểu sư tử”.
Đúng là cô đã nghĩ chúng tôi là một đôi tâm đầu ý hợp, nhưng việc
cô phất cờ gióng trống cho hôn lễ của chúng tôi, việc cô thả bố con
Trần Tị ra và tuyên bố với tất cả dân chúng trong thôn là không
cần tìm Vương Đảm nữa lại là một nước cờ rất cao tay, tung hỏa mù
để làm cho ai đó đang che giấu Vương Đảm mất cảnh giác mà thôi.
Rõ ràng, đó là một mũi tên nhắm vào hai mục tiêu với một kết cục
rất viên mãn: Vừa có thể đem đồ đệ ruột của mình gả cho cháu ruột
để tìm cho đồ đệ một nơi để về, đồng thời cũng có thể “bắt Vương
Đảm về quy án”. Dùng những lời lẽ như trên để nói về cô tôi trong
thời gian ấy quả thật cũng có những điểm chưa thỏa đáng nhưng tạm
thời, tôi chưa biết phải dùng những lời lẽ như thế nào cho thích hợp
hơn.

Buổi sáng trước khi hôn lễ tiến hành, theo tập tục truyền

thống, tôi đem vàng mã ra đốt trước mộ mẹ tôi, xưa nay người ta
gọi đó là “tiền vui”. Đại khái là bằng cách này, mẹ tôi sẽ biết được
chuyện đại hỷ của tôi và vong linh bà sẽ về chung vui với gia đình.
Đốt xong “tiền vui”, đột nhiên có một cơn gió xoáy thổi tới và bốc
tro tàn vun thành một nhóm tròn, di chuyển chung quanh mộ. Đương
nhiên là tôi có thể giải thích đó là một hiện tượng vật lý nhưng trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.