ẾCH - Trang 373

ông nào đấy. Cũng giống như đầu thế kỷ hai mươi, cách mạng
Nga bùng phát, rất nhiều quý bà Bạch Nga lưu lạc đến tận Cáp Nhĩ
Tân, không thể không vì miếng bánh mì mà vất bỏ thân phận để
biến mình thành kỹ nữ hoặc làm vợ những kẻ bách tính thuộc tầng
lớp dưới khiến cho mảnh đất này xuất hiện không biết bao nhiêu
là đồ tạp chủng. Chiếc mũi to cao và đôi mắt rất sâu của Trần Tị
có liên quan đến câu chuyện của lịch sử này. Sự kết hợp của con chó
đốm với Trần Tị cũng tương tự như thế thôi… Tôi vừa suy nghĩ
lung tung vừa quan sát Trần Tị và con chó từ một bên với khoảng
cách khoảng hai mươi mét. Hai chiếc nạng đặt hai bên người Trần
Tị, dưới đất, ngay trước mặt cậu ta có một vuông vải đỏ, đương nhiên
là trên đó có viết mấy chữ đại khái là hãy bố thí cho người tàn tật.
Thi thoảng cũng có những người đàn bà sặc mùi phú quý khom người
bỏ một tờ bạc lẻ hay vài đồng xu vào chiếc bát sắt đặt trên vuông
vải. Mỗi khi có ai đó cúi người bỏ cái gì vào chiếc bát sắt, con chó
đốm lại ngóc đầu dậy, sủa lên ba tiếng, đúng ba tiếng không hơn
không kém rất khiêm nhường lễ độ. Tôi hiểu nó đang nói thay chủ
“Cám ơn lòng tốt của quý phu nhân đã bố thí cho hai kẻ hèn mọn
này!”. Hình như những người hảo tâm ấy rất cảm động nên tôi
thấy có người còn móc ví lần thứ hai. Nói thực lòng tôi không còn
có ý định dùng tiền để mua chuộc Trần Tị để cậu ta động viên
Trần Mi phá thai nữa. Nhưng tôi vẫn bước về phía cậu ta bởi một
lòng hiếu kỳ thôi thúc: Muốn nhìn thấy trên vuông lụa đỏ ấy, cậu
ta đã viết những gì - Đây là một tất xấu của văn nhân!

Trên vuông lụa ấy là mấy dòng như sau:

Tôi vốn tiên Thiết Quải trên trời,

Nhận lệnh đưa chó ngọc xuống trần.

Nương nương sinh đẻ là cô ruột,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.