ẾCH - Trang 62

9

Thưa tiên sinh,

Sáng hôm sau, cháu tôi cưỡi xe máy chạy từ huyện về, nhờ bố tôi

đưa nó đến nhà bà cô để thăm dò chuyện về Vương Tiểu Thích. Bố
tôi có vẻ khó xử, nói: “Ông nghĩ là đừng đến thì hay hơn. Bà cháu đã
hơn bảy mươi tuổi rồi, sống được đến lúc này chẳng dễ dàng gì.
Nhắc lại chuyện cũ chỉ làm bà thương tâm. Lại nữa, trước mặt ông
cháu, bà cũng khó nói năng lắm”.

Tôi nói: “Tượng Quần à, ông nội cháu nói phải lắm. Cháu rất

hứng thú với chuyện này thì chú sẽ đem tất cả những gì mà chú biết
để nói với cháu. Thực ra, nếu cháu lên mạng internet, cháu cũng có
thể biết ít nhiều chuyện này từ đầu đến cuối”.

Bởi vì tôi đã chuẩn bị tất cả tài liệu về cô để viết một cuốn tiểu

thuyết - bây giờ lại đổi ý định, biến thành kịch - nếu là tiểu
thuyết thì đương nhiên Vương Tiểu Thích sẽ là một trong những
nhân vật chính. Để chuẩn bị cho cuốn sách này, tôi đã bỏ ra hơn hai
mươi năm, lợi dụng tất cả các mối quan hệ, đến gặp tất cả những
người có liên quan. Tôi đã từng đến ba sân bay mà Vương Tiểu Thích
đã công tác, hỏi thăm những đồng đội trong cùng trung đội, đến
thăm trung đội trưởng và phó đại đội trưởng của ông ta. Tôi cũng từng
đặt chân loại máy bay “Tiêm kích - 5” mà Vương Tiểu Thích đã lái,
cũng đến điều tra tại Trưởng Phòng Công an chống đặc vụ của
huyện cũng như Trưởng Phòng Y tế huyện. Nói chung là, những
điều tôi biết về cô và Vương Tiểu Thích nhiều hơn bất cứ ai.
Điều đáng tiếc duy nhất là tôi chưa từng gặp mặt người phi công
này. Còn bố của Tượng Quần, tức anh cả tôi đã từng được sự đồng
ý của cô đến ẩn nấp tại rạp chiếu phim và tận mắt chứng kiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.