ẾCH - Trang 64

bằng với Vương Tiểu Thích nhưng gầy lắm, chẳng khác nào một
cây trúc, còn chuyện ném chiếc đĩa sắt cắt đứt sừng con trâu ngoài
đồng là do chú thêm thắt vào mà thôi. Đầu tóc bố cháu lúc ấy
bù xù trông chẳng khác nào một tổ chim - “Cháu em, Vạn Khẩu” - Bà
cháu giới thiệu - “Ha ha! Thì ra là cậu nhóc ngồi bên cạnh để do
thám ta!” - Vừa cười vừa nói, Vương Tiểu Thích vừa dùng bàn tay to
bè đập đập lên vai bố cháu - “Vạn Khẩu, cái tên nghe hay quá” -
Vương Tiểu Thích đưa một tay ra, nói tiếp - “Anh bạn nhỏ, lại đây,
chúng ta làm quen với nhau, Vương Tiểu Thích!” - Bố cháu có vẻ sợ
sệt đưa cả hai tay ra nắm lấy bàn tay của Vương Tiểu Thích, dùng
hết sức lắc lắc vài cái.

Bố cháu nói, sau đó ông ấy có đến sân bay để chơi với Vương

Tiểu Thích, lại được ăn một bữa cơm cực ngon ở đó, nào là tôm chiên,
nào là thịt gà, nào là trứng xào rau, nào là cơm trắng... ăn tùy thích.
Những lời kể của bố cháu khiến bọn chú chảy nước miếng. Bọn
bạn chú nhìn bố cháu bằng cặp mắt hâm mộ. Đương nhiên chú
cũng cảm thấy vinh dự lây, không chỉ vinh dự vì Vương Tiểu Thích
mà còn vinh dự vì bố cháu. Ông ấy là anh cả của chú. Anh cả của
chú đã từng được một phi công mời cơm!

Vương Tiểu Thích còn tặng cho bố cháu một cái kèn ácmônica

hiệu Vân Tỉnh, là một cái kèn cao cấp. Bố cháu nói, Vương Tiểu
Thích rất đa tài, đánh bóng rổ rất hay, động tác nhảy ba bước ném
rổ của ông ấy thật đẹp. Ngoài việc biết thổi kèn acmônica, ông ấy
còn biết kéo phong cầm, viết chữ bằng bút bi nhưng chẳng khác
nào một nhà thư pháp, đẹp hết chê, lại còn biết vẽ tranh nữa chứ.
Bố cháu nói, ông ấy đã dùng bút chì vẽ hình bà của cháu lên tường
trong phòng ngủ của ông ấy, trông như người thật. Hoàn cảnh xuất
thân của Vương Tiểu Thích không chê vào đâu được, bố ông ta là
một cán bộ cao cấp, mẹ là giáo sư đại học. Loại người như vậy sao lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.