ẾCH - Trang 66

không có cuốn nhật ký của Vương Tiểu Thích, e rằng anh cả tôi
cũng không ngóc đầu lên được.

Khi nghe tôi kể chuyện này, thằng cháu tôi nói: “Có khi là ông

Vương Tiểu Thích cố ý viết như vậy chăng?”

Tôi nói: “Bà của cháu sau này cũng có suy nghĩ như vậy. Vương

Tiểu Thích cố ý bảo vệ cho bà nên mới để lại cuốn nhật ký ấy. Do
vậy mà tối qua bà đã nói, chính người này đã hủy hoại bà nhưng
cũng đã cứu bà”.

Thưa tiên sinh,

Điều mà thằng cháu tôi quan tâm nhất vẫn là quá trình phản

bội của Vương Tiểu Thích. Nó rất khâm phục kỹ thuật lái máy bay
của Vương Tiểu Thích. Nó nói: “Điều khiển được máy bay “Tiêm kích
- 5” bay ở độ cao năm mét trên mặt nước biển với tốc độ tám trăm
cây số giờ, chỉ cần một sai sót nhỏ về kỹ thuật là đâm đầu xuống
biển. Đúng là gan to! Đúng là siêu kỹ thuật! Một phi công siêu hạng”.
Trước khi trốn chạy, mỗi lần ông ấy bay trên bầu trời thôn chúng
tôi, ông ấy đều biểu diễn một pha độc đáo làm chúng tôi muốn
đứng tim. Ngày ấy, bọn tôi kháo với nhau rằng, Vương Tiểu Thích
từng lái máy bay sà xuống ruộng dưa ở đầu thôn chúng tôi, đưa tay
ra khỏi buồng lái và hái một quả dưa đang nằm trên đất và sau đó
thì... vút thẳng lên mây!

“Có phải là sau khi sang bên Đài Loan, ông ấy đã nhận thưởng

đến năm nghìn lượng vàng?” - Cháu tôi hỏi.

“Có lẽ đúng là như vậy” - Tôi nói - “Nhưng dẫu có năm nghìn lạng

vàng cũng có đáng gì. Tượng Quần à, cháu đừng quá hâm mộ ông ta.
Tiền bạc, mỹ nữ chẳng qua là mây bay ngang mày. Chỉ có tổ quốc,
vinh dự, gia đình mới là đáng quý nhất” - Cháu tôi nói: “Chú Ba à,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.