ẾCH - Trang 90

Thắt ống dẫn tinh thật giản đơn,

Tuyệt đối không giống thiến trâu chó.

Vết thương dài chỉ độ nửa phân,

Sau mười lăm phút là đi lại.

Không có máu,

Không mồ hôi,

Đương nhiên nhanh chóng ra đồng ruộng…

Trong những ngày xuân không bình thường ấy, cô tôi nói trong

toàn công xã có đến sáu trăm bốn mươi tám người đàn ông đến
trạm xá để thắt ống dẫn tinh. Nhưng do chính tay cô động thủ thì
chỉ có ba trăm mười người. Cô nói: “Trên thực tế, chỉ cần tuyên
truyền chính sách cho thật sâu rộng, dùng lý lẽ để thuyết phục, lãnh
đạo làm gương đi đầu thì quần chúng vẫn là những người thấu
tình đạt lý”. Cô đã thực hiện bao nhiêu ca tiểu phẫu ấy. Phần lớn là
do cán bộ đại đội dẫn đầu đoàn đưa đến trạm xá và họ rất ngoan
ngoãn, tự nguyện. Chỉ có hai người trong số ấy là phải dùng đến
sức mạnh để cưỡng chế. Trong hai người ấy thì một là Vương Cước -
người đánh xe ngựa ở thôn tôi.

Vương Cước dựa vào thành phần gia đình cốt cán nên thái độ

hết sức ngang ngạnh. Sau khi rời khỏi trại giam, thái độ của ông ta
càng trở nên ngang ngược hơn, điên cuồng tuyên bố: “Ai dám bắt
ông đi thắt ống dẫn tinh thì sẽ nếm được mùi vị của lưỡi dao khi
chọc vào cơ thể thì trắng, rút ra thì đỏ!”. Bạn tôi, Vương Can bởi đã
mê muội cô “Tiểu sư tử” học trò của cô tôi nên về mặt cảm tình, nó
đã nghiêng hẳn về phía cô. Nó động viên bố đi thắt ống dẫn tinh
và kết quả là nhận hai cú tát trời giáng. Vương Can chạy ra khỏi nhà,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.