ELDEST - ĐẠI CA - Trang 143

ông đã đứng lên kết hợp thân hữu, đồng minh của các kỵ sĩ - những người
đã bắt buộc phải tự lưu đày xa xứ. Chính ông đã thuyết phục đức vua
Hrothgar cho phép Varden sống trong lòng Farthen Dur và cũng chính ông
đã tìm được sự trợ giúp của thần tiên.
Im lặng một lúc, Eragon lại hỏi:
- Vậy sao ông Brom lại không làm thủ lãnh?
- Có lẽ vì… ông chưa bao giờ thích địa vị đó. Những chuyện đó xảy ra từ
trước khi Đức vua nuôi tôi, vì vậy tôi ít có dịp được gặp ông Brom tại thủ
phủ Tronjheim… Ông ấy luôn đi xa, chiến đấu với những phản đồ hoặc có
những việc ở những nơi khác.
- Orik, song thân ông mấy hết rồi sao?
- Cha mẹ tôi qua đời vì bệnh đầu mùa từ khi tôi còn nhỏ. Đức vua đã rủ
lòng thương đưa tôi về nuôi nấng. Vì người không có con nên đã nhận tôi
là người thừa kế.
Nghĩ đến dấu hiệu của bộ tộc Ingeitum trên mũ sắt, Eragon tự nhủ: “Nhà
vua cũng rất thương mình.”
Trời chạng vạng tối, những người lùn đem treo những chiếc đèn trên bốn
mạn bè. Đứng bên Arya, nhìn những nguồn sáng trong veo không hề run
rẩy trước gió, Eragon hỏi nàng:
- Những ngọn đèn này được tạo ra bằng cách nào, nàng biết không?
- Được tạo ra bằng một câu thần chú mà thần tiên đã chỉ dẫn cho người lùn
từ rất lâu rồi.
Eragon vuốt má và cằm, cảm thấy những cọng râu bắt đầu mọc.
- Trong lúc đi đường, nàng có thể dạy tôi thêm về phép thuật không?
- Đó không phải là bổn phận của ta. Một sư phụ đang chờ chàng tại
Ellesméra rồi.
- Vậy thì, nếu có thể, cho tôi biết tên thanh kiếm của tôi nghĩa là gì?
Giọng Arya êm như ru:
- Tên nó là… Bất Hạnh. Vì vậy nó chuyên đem đến niềm bất hạnh, cho đến
khi vào tay chàng.
Eragon gớm ghiếc trừng trừng nhìn thanh Zar’roc. Càng biết thêm về món
vũ khí của mình, dường như nó càng chán ghét, cứ như chính bản thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.