ELDEST - ĐẠI CA - Trang 189

Khi hàng rào phòng thủ hoàn tất, trong trại đã dựng xong mười bảy lều bải
và bốn cái bếp, mặt người nào cũng rầu rĩ như đưa đám. Người ở người về
đều bịn rịn.
Đứng nhìn đám con trai nhỏ và mấy ông già đang ôm khư khư mất cây
giáo, Roran thầm nghĩ: “Vừa quá thừa lại vừa quá thiếu kinh nghiệm. Lớp
các cụ còn biết sử dụng vũ khí, nhưng đám con cháy chẳng biết sẽ làm ăn
ra sao đây?”
Nhưng nhìn sang phía các bà, họ đang vừa bồng bế nựng nịu con, vừa
không xa rời ngọn giáo, anh mỉm cười thấy vẫn còn chút hy vọng.
Roran tiến lại gần Nolfavrell. Thằng bé đang ngồi trên một khúc cây, đăm
đăm hướng về thung lũng Palancar, nó nhìn lên, nghiêm trang hỏi Roran:
- Anh sắp trở lại làng?
Roran gật, xúc động vì thái độ trầm tĩnh và dứt khoát của nó.
- Anh sẽ ráng sức giết Ra’zac để trả thù cho cha em chứ, phải không? Em
rất muốn tự làm chuyện đó, nhưng vì mẹ bảo em còn phải trông nom mấy
đứa em nhỏ của em.
- Nếu có thể, anh hứa sẽ đem đầu của chúng về cho em.
Cằm thằng bé run lên khi nói:
- Được vậy thì quá tốt.
Roran ngập ngừng:
- Nolfavrell, lúc này đây, chỉ có em ở bên anh. Anh đã từng giết một vài tên
lính. Điều đó không có nghĩa là chúng ta tốt hơn hay xấu hơn những người
khác. Anh chỉ muốn nói để em hiểu là anh tin tưởng ở em, em có thể chiến
đâu kiên cười khi chúng ta bị tấn công.Ngày mai chị Katrina lên đây, em có
bảo đảm là chị ấy sẽ được bảo vệ tốt không?
Nolfavrell ưỡn ngực nói:
- Em sẽ sát bên dù bất cứ chị ấy đi đâu. Nhưng… chỉ những lúc em không
phải trông nom…
- Ồ, em phải lo cho gia đình trước chứ. Nhưng có thể chị Katrina sẽ ở cùng
lều với mấy anh em của em.
- Tốt rồi. Anh cứ tin ở em.
- Cám ơn em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.