ELDEST - ĐẠI CA - Trang 200

Christopher Paolini

Eldest - Đại ca

(Phần II trong tập truyện DI SẢN KẾ THỪA)

Mũi tên bắn trúng tim

Từ khi rời trạm Ceris, thuyền lướt qua hồ Eldo rồi sông Gaena, mỗi buổi
chiều đều huyền ảo như trong mơ. Tiếng nước róc rách xuyên qua những
rãnh ngầm của rừng thông xanh ngắt, rồi đổ vào Du Weldenvarden.
Eragon cảm thấy rất vui làm bạn đồng hành cùng với thần tiên. Narí và
Lifaen không ngớt nói cười ca hát, nhất là những khi có mặt Saphira.
Tuy nhiên, thần tiên không phải loài người, dù ngoại hình tương tự như
nhau. Họ di chuyển quá nhanh và họ thay đổi ý kiến cũng nhanh không
kém. Khi chuyện trò, họ hay ví von, dùng những ý tưởng xa xôi bóng gió
làm Eragon bối rối. Đang vui vẻ như hoá rồ, bỗng Lifaen và Narí im lặng
hàng giờ, vẻ mặt ngời lên vẻ thanh thản, nhìn ngắm chung quanh. Những
lúc họ trầm tư như vậy, nếu Orik và Eragon gợi chuyện, họ chỉ ậm ừ vài
tiếng.
So sánh với Arya, Eragon thấy chuyện trò với cô còn dễ chịu hơn. Thật ra,
hình như Arya cũng không cảm thấy thoải mái khi ở gần Lifaen và Narí, cứ
như chính cô cũng cảm thấy thiếu tự tin khi đối xử với đồng loại sao cho
đúng cách.
Từ mũi thuyền, Lifaen ngoái lại hỏi Eragon:
- Eragon-finiarel (Eragon công tử), làm ơn cho tôi biết, trong những ngày u
tối này loài người ca hát về đề tài gì? Tôi nhớ những bài thơ, những bản
anh hùng ca mà tôi đã nghe tại Ilirea… và cả những truyền thuyết về các
vua quan, nhưng quá lâu rồi, những chuyện đó chỉ còn lờ mờ trong trí…
Eragon cố nhớ và kể lại những chuyện đã được nghe qua ông Brom. Vừa
nghe Lifaen vừa lắc đầu buồn bã:
- Mất mát quá nhiều! Còn đâu nữa thi ca, nghệ thuật, những trang sử hào
hùng!? Giờ chỉ đầy rẫy truyền thuyết, những chuyện hão huyền về
Galbatorix.
Nhìn Saphira phóng theo một con nai, Eragon ngập ngừng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.