ELDEST - ĐẠI CA - Trang 251

Christopher Paolini

Eldest - Đại ca

Hưởng ứng lời kêu gọi

Sáng hôm sau, nhìn qua cửa sổ, Roran thấy mười hai người đàn ông trong
làng lầm lũi đi lên phía thác Igualda. Anh xuống thang gác, đi vào bếp.
Chú Horst đang ngồi bên bàn, tay xoay xoay ly rượu:
- Chào.
Roran đáp lại, rồi bẻ một miếng bánh mì trên kệ, tới ngồi đối diện với ông.
Nhìn đôi mắt đỏ ngầu và hàm râu rối bù của chú Horst, Roran đoán chắc
suốt đêm qua ông không hề chợp mắt.
- Chú có biết dân làng đi lên thác làm gì không?
- Bàn chuyện với gia đình họ. Nhiều người đã đi từ sáng sớm.
Đặt mạnh ly rượu xuống bàn, ông nói tiếp:
- Roran, cháu không nghĩ là khi đưa ra ý kiến rời bỏ làng là sẽ ra sao? Toàn
thể dân làng đang nháo nhác cả lên. Cháu đẩy chúng ta vào chân tường, với
chỉ một đường thoát: đó là con đường cháu đã vạch ra. Có người căm cháu
vì vậy, tất nhiên một số khác vốn sẵn đã oán trách cháu đem tai họa này vào
làng.
Roran thầm nghĩ: “Lỗi tại Eragon đã đem viên đá về, đâu phải mình?”,
nhưng anh chỉ lẳng lặng hỏi:
- Còn những người khác:
Horst nhăn mặt nhấp ngụm rượu:
- Những người khác rất quý cháu. Không bao giờ chú ngờ có ngày con trai
của Garrow làm chú xúc động bằng những lời nói như thế. Thật sự cháu đã
làm được điều đó đấy, nhóc ạ.
Ông chỉ chung quanh, nói:
- Tất cả những thứ này chú gây dựng cho thím và hai đứa con trai của chú
suốt bảy năm trời. Thấy cây đà trên cửa kia không? Chú bị dập ba ngón
chân mới đưa lên được đó. Vậy mà cháy biết sao không? Chú sắp bỏ lại tất
cả chỉ vì những lời nói của cháu đêm qua.
Roran nín lặng, vì chính đó là điều anh muốn. Anh không cảm thấy ân hận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.