ELDEST - ĐẠI CA - Trang 278

tưởng Saphira không?
- Con tin như mạng sống của con.
- Nó có tin tưởng con không?
- Thưa có.
- Vậy thì hãy làm cho nó vui. Con lớn lên là một đứa trẻ mồ côi. Nó lớn lên
trong niềm tin: nó là cá thể độc nhất còn lại của loài rồng. Bây giờ nó phát
hiện ra là mình đã lầm. Đừng ngạc nhiên là nó sẽ còn bận tâm nhiều đến
Glaedr mấy tháng nữa, rồi mới trở lại bình thường với con.
Vân vê trái dâu trên mấy ngón tay, Eragon hỏi:
- Vì sao thần tiên không ăn thịt?
- Vì sao chúng ta phải ăn thịt? Chúng ta cần gì, muốn gì, kể cả thức ăn, chỉ
việc hát cho cây mọc ra. Thật man rợ, khi bắt loài vật phải chịu đau khổ,
chỉ để thêm vài đĩa thịt trên bàn ăn. Từ xa xưa, tinh thần chúng ta đã cao cả
hơn loài người của con rồi.
Vụ này Eragon không thể đồng ý với sư phụ được. Thịt luôn là món khoái
khẩu và nó chẳng tha thiết gì chuyện ăn chay suốt thời gian ở Ellesméra.
- Sư phụ không thèm thịt sao?
- Người ta sẽ không hề thèm một món chưa từng nếm qua bao giờ.
- Nhưng còn Glaedr đây có thể sống hoàn toàn bằng cỏ?
- Không. Nhưng kể cả nó cũng không gây ra những sự đau đớn không cần
thiết. Mỗi chúng ta đều cố gắng sống với những gì được thiên nhiên ban
tặng.
- Còn nữ hoàng? Áo choàng của bà bằng lông thiên nga…
- Đó là những chiếc lông rụng được tích góp qua nhiều năm. Không con
chim nào bị giết để làm áo cho nữ hoàng.
Ăn xng, Eragon phụ Oromis lau chùi chén đĩa bằng cát, ông chợt hỏi:
- Sáng nay con đã tắm chưa?
Câu hỏi làm nó giật mình nhưng cũng bảo là chưa. Ông nói:
- Vậy thì sáng mai phải tắm và nhớ tắm mỗi ngày.
- Mỗi ngày? Nước lạnh buốt như thế, con sẽ bị cảm mất.
- Làm cho nước ấm lên chứ.
- Con chưa đủ sức làm nước của cả một con suối ấm lên bằng phép thuật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.