ELDEST - ĐẠI CA - Trang 358

- Bàn-tay-bạc, nếu bảo vệ được kiếm mình, chúng ta có thể bắt đầu.
Eragon lo lắng nhìn những kiếm khách thần tiên phi phàm chung quanh, tự
nhủ: “Mình chỉ sẽ làm trò cười cho họ mà thôi.”
“Anh sẽ không sao đâu, đừng lo.”
Tuy Saphira nói vậy, nhưng Eragon cảm thấy chính cô em rồng cũng đang
lo lắng cho ông anh.
Hai tay Eragon run lên vì sợ khi cầm thanh Zar’roc thủ thế. Thay vì xông
lên tấn công, nó đảo bước, né tránh từ xa, ráng không để bất cứ điều gì có
thể gây thêm một lần bị choáng ngất nữa. Nhưng dù cố gắng thoát khỏi
những đường kiếm của đối phương, Eragon vẫn bị bốn chiêu chớp nhoáng
của Vanir đánh trúng mạn sườn, ống quyển, hai vai.
Vẻ mặt đạo mạo trầm tĩnh của Vanir lúc bắt đầu thoắt trở thành vẻ giễu cợt
khinh khi. Phóng mình nhảy tới, hắn lướt nhẹ kiếm suốt chiều dài thanh
Zar’roc, đồng thời xoay vòng Zar’roc, xoắn mạnh cườm tay Eragon. Không
chịu nổi sức mạnh của thần tiên, Eragon buông thanh kiếm bay vọt khỏi
tay.
Vanir dí mũi kiếm ngay cổ Eragon, nói:
- Chết.
Gạt lưỡi kiếm của Vanir, Eragon lê chân, cúi nhặt thanh Zar’roc. Vanir lại
nói:
- Như vậy là chết rồi. Đánh đấm thế này, sao mi có thể mong hạ được
Galbatorix? Dù biết mi là một con người yếu ớt, ta cứ tưởng mi khá hơn
nhiều.
- Vậy sao mi không tự đi mà đánh với Galbatorix, thay vì trốn chui nhủi
trong đất Du Weldenvarden này?
Vanir giận sôi gan, nhưng giọng nói vẫn lạnh lùng đầy ngạo mạn:
- Vì ta không phải là một kỵ sĩ rồng. Nếu là kỵ sĩ, chắc chắn ta sẽ không là
một kỵ sĩ hèn nhát như mi.
Khắp bãi tập bỗng im lặng như tờ.
Quay lưng lại Vanir, Eragon ngửa mặt nhìn trời, thầm rít lên: “Đây là một
thử thách nữa mình phải vượt qua.”
Vanir vẫn tiếp tục:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.