ELDEST - ĐẠI CA - Trang 525

Christopher Paolini

Eldest - Đại ca

Tặng vật

Eragon thu xếp hành trang không đầy năm phút, rồi đóng bộ yên cương lên
lưng Saphira.
Saphira vươn cổ, mũi phun lửa, bảo: “Em đợi anh ngoài bãi tập.” Với một
tiếng gầm, nó phóng khỏi ngôi nhà cây, bay lướt qua rừng già.
Lanh lẹ như một thần tiên, Eragon chạy tới cung Tialdarí tìm ông lùn Orik.
Orik đang ngồi trong một góc, chơi một trò chơi bằng chữ cổ, mừng rỡ vỗ
vai Eragon:
- Chuyện gì mà tới giờ này? Tưởng cậu đang luyện kiếm với Vanir chứ?
- Tôi và Saphira sửa soạn rời đây.
Orik há hốc mồm, rồi lim dim mắt hỏi:
- Có tin tức gì à?
- Sẽ kể cho ông sau. Ông muốn cùng đi không?
- Tới Surda?
- Phải.
Ông lùn toác miệng cười:
- Cậu phải cùm chân tay, mới bắt tôi ở lại đây được. Ở lại hoàng cung này
làm gì? Ăn cho mập ú, làm biếng nhớt thây à? Bao giờ đi?
- Càng sớm càng tốt. Thu xếp lẹ lên. Chờ chúng tôi ngoài bãi tập. À, ông
chôm chỉa được lương thực đủ cho hai người trong một tuần không?
- Một tuần? Sao tới kịp…
- Chúng ta bay với Saphira.
Mặt ông lùn tái nhợt:
- Ôi, người lùn chúng tôi làm sao chịu được độ cao. Đi ngựa cho chắc ăn,
như khi mình tới đây đó.
- Không được. Mất nhiều thời gian lắm. Ông yên tâm, nếu bị ngã đã có
Saphira túm lại.
Orik càu nhàu, không chút tin tưởng.
Eragon chạy xuyên qua thành phố rừng thông gặp Saphira, rồi cả hai bay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.