EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 257

Từ Tử Sung nhíu mày, nhìn cổ tay Hạ Mộng Ngư, đến nắm còn chẳng

dám dùng sức. Vốn là người tay chân nhanh nhẹn mà đến lúc này lại cực kỳ
vụng về.

"Đương nhiên là thật rồi.", Hạ Mộng Ngư giơ tay lên ngang mặt Từ

Tử Sung, hai mắt lóng lánh như hồ nước xuân, rồi cô lại tiếp tục nũng nịu:
"Cậu thổi cho mình đi, cậu thổi sẽ không đau nữa."

Từ Tử Sung nhìn Hạ Mộng Ngư bằng ánh mắt phức tạp.

"Đi mà...", Hạ Mộng Ngư bĩu môi.

Từ Tử Sung có chút ngại ngùng đánh mắt sang nhìn phía bên cạnh.

Chỉ một cái liếc mắt này khiến Hạ Mộng Ngư sực tỉnh, thoáng chốc giật
bắn mình.

Shit, nhất thời quên mất bên cạnh còn có người khác!

Bầu không khí xung quanh gần như đông cứng lại, từ bốn phương tám

hướng bắn đến đủ loại ánh mắt. Hạ Mộng Ngư sững người, bàn tay giơ ra
rồi mà chẳng biết phải làm sao. Đúng là giơ gần hơn nữa cũng không được,
mà rút lại cũng không xong.

Mẹ kiếp, không hiểu làm sao mà mỗi lần ở cạnh Từ Tử Sung, cô lại tự

động tách mình với thế giới bên ngoài, thường xuyên bất giác quên mất sự
tồn tại của những người xung quanh. Chẳng hạn như lúc nghe cậu đọc bài
trong giờ Văn, chẳng hạn như vừa rồi.

Vừa không cẩn thận một cái là quên tiệt bên cạnh còn có người khác,

vừa không cẩn thận một cái là giơ luôn tay giở trò làm nũng.

Đúng là vô cùng xấu hổ.

Từ Tử Sung bất đắc dĩ liếc Hạ Mộng Ngư một cái, mày hơi nhíu lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.