EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 296

Hôm qua về đến nhà, Hạ Mộng Ngư liền tìm tài liệu liên quan đến

quyền anh chuyên nghiệp. Cô muốn hiểu một chút về thứ Từ Tử Sung
chuẩn bị phải đối mặt, rốt cuộc giải đấu thiếu niên Wbo là gì. Nhưng cô
không ngờ bên trong môn quyền anh chuyên nghiệp lại phức tạp như vậy,
vừa đọc có một lúc mà đã đến ba giờ sáng.

"Tài liệu gì?"

"Tài liệu về quyền anh chuyên nghiệp."

Từ Tử Sung sửng sốt, cậu liếc Hạ Mộng Ngư một cái, khóe miệng

nhoẻn lên, rồi cậu khẽ cất giọng, "Thật không? Xem được những gì rồi?"

"Rất lạ.", Hạ Mộng Ngư mở to đôi mắt tròn nhìn Từ Tử Sung, tình

thần có vẻ rất tỉnh táo, lại vô cùng hưng phấn, "Với các môn thể thao khác,
tham gia Olympic được coi là niềm vinh dự lớn nhất, nhưng quyền anh ở
Olympic lại gọi là quyền anh nghiệp dư... Cái này mình đến chịu."

Không chỉ có thế, liên minh quyền anh cũng có luật riêng. Nếu quyền

thủ chuyên nghiệp tham gia Olympic thì sẽ bị phạt.

Đúng là quy định kỳ quặc, như thể coi Olympic là nỗi sỉ nhục không

bằng.

Từ Tử Sung cười, kiên nhẫn giải thích: "Tại vì một trận đấu quyền anh

chuyên nghiệp hoàn toàn không giống với một trận đấu thể thao, không bàn
đến vinh quang Tổ quốc, chỉ tính đến lợi ích thương mại mà thôi. Trên thế
giới, giải thưởng cao nhất cho một trận đấu chuyên nghiệp lên đến mấy
triệu đô, sau lưng là cả đống ràng buộc. Cũng vì thế nên quyền anh chuyên
nghiệp bị coi là tàn bạo hơn các môn thể thao khác. Olympic là thế vận hội
vì hòa bình, sao có thể để quyền anh hạng nặng như vậy vấy máu chứ? Vì
thế chỉ có quyền anh nghiệp dư thôi đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.