EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 30

Từ Tử Sung thoáng nhìn qua phía đường đối diện, lại nhìn Hạ Mộng

Ngư, vẻ mặt nghiêm túc, "Về cẩn thận, đi đường to ấy."

Hả?

"Ờ."

Từ Tử Sung dặn xong liền quay người đi.

Hạ Mộng Ngư không hiểu ra làm sao, Từ Tử Sung bắt đầu biết quan

tâm người khác từ khi nào vậy?

Nhà Hạ Mộng Ngư cách trường không xa, nhưng nếu đi bộ cũng mất

nửa tiếng, vừa hay cô có thể tận dụng khoảng thời gian này để đọc mấy bài
tiếng Pháp.

Cô vẫn giấu bố mẹ tự học tiếng Pháp. Bình thường ở trường nhiều

người không tiện, chỉ có trên đường đến trường và về nhà là có thể tranh
thủ học.

Cô học theo giọng nói trong app vừa đi vừa đọc, thong thả bước đi

trên con đường về nhà vốn đã quen thuộc.

Bỗng nhiên có người vỗ vai Hạ Mộng Ngư. Cô xoay người lại, nhìn

thấy ngay bốn gã thanh niên mặt mày bặm trợn nhìn mình.

"Cắt tóc khi nào thế?"

Mẹ kiếp, gặp ngay bọn đòi nợ.

Gã đi đầu xăm trổ đầy mình đưa tay tóm lấy một lọn tóc bên tai Hạ

Mộng Ngư, cợt nhả nói: "Không ngờ lúc mày không trang điểm lại thuần
khiết thế này, suýt nữa thì không nhận ra."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.