EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 32

"Không trả tiền hả?", tên xăm trổ nhìn Hạ Mộng Ngư từ trên xuống

dưới một lượt rồi nói: "Không sao, dáng người mày chuẩn, đem đi bán chắc
được không ít."

"Đừng đừng đừng! Anh ơi!...", Hạ Mộng Ngư lập tức tháo chiếc đồng

hồ trên tay xuống đưa cho tên xăm trổ, "Cái đồng hồ này không ít tiền đâu,
anh cầm trước đi, chắc chắn mai em sẽ mang tiền đến cho anh!"

"Coi tao là thằng ăn mày à?"

Mấy tên loi choi đằng sau lao lên tóm lấy Hạ Mộng Ngư, lôi cô vào

trong một con ngõ nhỏ.

Hạ Mộng Ngư biết giãy giụa cũng vô ích nên cố gắng nghĩ ngay ra

cách thoát thân.

"Anh ơi, em không phải là loại con gái đầu đường, bố mẹ em đều là

người có uy tín ở cơ quan chính phủ, anh làm gì em có khi lại tự chuốc
phiền toái vào thân ấy chứ."

Tên xăm trổ vẫn không nói gì, nhưng hai tên khác thì hơi khựng lại,

chỉ ghì Hạ Mộng Ngư vào tường.

"Mày dọa tao à? Có uy tín mà lại chạy đi bán rượu?"

"Đấy là trải nghiệm ngông cuồng chút thôi.", Hạ Mộng Ngư ưỡn

ngược, nghiêng đầu nhìn xuống huy hiệu trường cài trên áo, "Anh xem, em
học Tứ Trung, trường điểm, giống những đứa con gái bán rượu bình thường
sao?"

Hạ Mộng Ngư không có ý ỷ thế ăn hiếp người khác, cũng không phải

đang xem thường những cô gái bán rượu, chỉ là cô biết thế giới này rất tàn
khốc, phương thức giết hại người vô danh còn tàn nhẫn hơn, vì có khi
chẳng cần chịu hậu quả nặng nề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.