EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 390

"Bọn nó chiếm ưu thế rồi còn gì nữa, bọn mình cũng phải tìm viện

binh bên ngoài."

"Đúng, không công bằng."

"Không công bằng như nào?", đám học sinh bên phân ban đắc ý nói:

"Bọn tao nói là lớp phân ban đấu với A14 bọn mày, chứ có nói là một trong
số bốn lớp phân ban không?"

"Là tại bọn mày không hỏi cho rõ ràng đấy chứ, não ngắn."

"Nếu bọn mày tìm viện binh bên ngoài là phạm quy."

Cả hai bên cùng gào lên, như chỉ hận không thể xông lên đánh nhau

ngay tức khắc được. Nhất là mấy anh chàng của A14, tuy bình thường
không mấy hòa đồng với đám con trai, lại có phần ẻo lả, chỉ suốt ngày túm
tụm bàn chuyện tiểu thuyết thanh xuân với chuyện quần quần áo áo, vậy
mà giờ này cũng xông ra, xắn tay áo tham chiến. Cũng may phía bên kia
đến từ nhiều lớp khác nhau nên không đồng lòng được như vậy, chẳng ai ra
mặt, thế nên đôi bên mới không xảy ra đánh lộn. Đành thế, học sinh trường
trọng điểm ít nhiều cũng lành hơn, ẩu đả trong sân thể dục không hợp với
tác phong của họ cho lắm.

Lúc này, Từ Tử Sung dẫn theo đội bóng của A14 đi vào sân. Từ Tử

Sung là đội trưởng, cũng là trung phong. Tính cách của cậu vững vàng,
thần sắc luôn luôn bình tĩnh, không giống như đám người của khối phân
ban, lúc nào cũng làm ra vẻ mình là trung tâm vũ trụ, khiến người ta có
cảm thấy chỉ thắng được cái mẽ ngoài.

Hạ Mộng Ngư không giấu nổi vẻ tự hào. Từ Tử Sung của cô từng đối

mặt với cả một trận đấu lớn, đâu thể vì một trận đấu nhỏ giữa các lớp mà
sồn sồn như đám khỉ của khối phân ban kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.