EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 392

Có lẽ là vì chột dạ, nên đội phân ban cảm thấy trong giọng nói bình

tĩnh của Từ Tử Sung hàm chứa một tia trào phúng.

"Mày có ý gì?", đội trưởng Lý Tử Viễn hỏi: "Được đấy là như nào?

Sao, có ý kiến với đội hình của bọn tao à? Được hay không, mày nói mà
tính sao?"

"Không tính.", Từ Tử Sung nói, vẻ mặt không thay đổi.

Mạnh Huy liếc Từ Tử Sung. Ông anh sao lại yếu xìu thế? Lúc này

đáng ra phải mạnh miệng để tăng khí thế cho đội nhà chứ! Sao lại nói một
câu nhu nhược như thế?

"Được hay không, chuyện này bọn tao để bọn mày quyết.". Từ Tử

Sung dừng một chút rồi nói tiếp: "Dù sao thắng hay không cũng do bọn tao
định đoạt."

Lý Tử Viễn xám mặt.

Mạnh Huy thở phào một hơi, tung bóng cười nhạo đối phương.

Quả nhiên, bàn về độc mồm, không ai có thể so được với Sung ca nhà

cậu ta.

Thành viên hai đội bắt đầu tự khởi động làm nóng người.

Còn mười lăm phút nữa mới tới giờ thi đấu, vậy mà không khí trên sân

đã hết sức căng thẳng, trong lòng ai cũng vô cùng hồi hộp.

Lời nói của Từ Tử Sung khơi dậy khí thế cho cả lớp, sự phẫn nộ của

A14 dần chuyển thành luồng nhiệt huyết, mọi người đều hào hứng hô "cố
lên". Đồng thời, lời nói của cậu cũng chọc tức khối phân ban, đội cổ vũ hai
bên như đang thi đấu, thi xem ai gào to hơn. Có điều, khối phân ban tận
bốn lớp, A14 gào khản cổ cũng không hô to hơn được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.