EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 420

Mạnh Huy có phần tự ti, gánh nặng thắng thua hoàn toàn đặt trên vai

cậu ta, cậu ta hơi không chịu nổi.

"Không trúng thì không trúng, mình còn ba mươi giây nữa cơ mà.",

Từ Tử Sung nói.

"Ba mươi giây thì có ích gì chứ...", Mạnh Huy than thở.

"Có tôi."

Ánh mắt Từ Tử Sung rất kiên định, thần thái bình tĩnh, ngữ khí điềm

đạm. Nhìn thấy ánh mắt đó của Từ Tử Sung, rốt cuộc Mạnh Huy cũng có
cảm giác đã buông bỏ được trọng trách.

Đúng vậy, lo cái quái gì, đã có Sung ca, rồi sẽ ổn thôi.

"Có ném hay không đây!", bên kia thúc giục.

Từ Tử Sung gật đầu với Mạnh Huy.

Mạnh Huy hít sâu một hơi, đi đến trước vạch quy định, chuẩn bị ném

bóng.

Quả đầu tiên, vào.

Mạnh Huy kích động hét lên một tiếng, tự dưng cũng có chút tin tưởng

vào mình, nhanh chóng thực hiện quả thứ hai.

Quả thứ hai, vào.

Điểm số cân bằng.

Mạnh Huy cảm thấy hôm nay tâm trạng rất tốt, vỗ vỗ quả bóng, chuẩn

bị cú ném thứ ba.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.