EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 440

"Gọi một tiếng mẹ cũng đâu phải chuyện trái pháp luật đâu. Nếu bọn

trẻ đã chấp nhận thì phải tuân thủ. Lý Tử Viễn, nam tử hán nói được làm
được, ngay cả lời hứa nho nhỏ thế này mà còn không tuân thủ thì sau này
sẽ chịu trách nhiệm với cuộc sống của mình thế nào đây?"

"Thầy giám thị, chúng ta giáo dục con người, dạy tri thức là cái thứ

yếu, quan trọng nhất vẫn là dạy học sinh phải làm người thế nào, như thế
thì sau khi chúng ra trường mới có thể làm chủ cuộc đời được. Không thể
vì tiện cho mình mà làm qua loa cho xong, đúng không?"

"Chậc chậc chậc, các cô tự giải quyết đi!", thầy giám thị bị Linh Hoa

quay cho nhức đầu.

Linh Hoa nhìn một lượt cả đội phân ban rồi nói: "Các nam tử hán, các

em nói được không? Hay là muốn tự tặng mình một cái tát, để cho người
đời khinh bỉ?"

"Hay là muốn để trường các em, chủ nhiệm các em bị mang tiếng xấu,

để mọi người cảm thấy chúng ta không biết dạy dỗ học trò?"

Mọi người thầm chửi thề trong lòng, không hổ là giáo viên dạy Văn,

nói năng hùng hồn mà lại cực kỳ có tính đả thương...

Mấy cô giáo của lớp phân ban mặc dù vô cùng bực tức nhưng cũng

biết mình đuối lý, không ngờ đến đây mà còn phải nghe Linh Hoa sỉ nhục.

Một cô tức giận vỗ đầu từng cậu trong đội bóng rổ rồi nói: "Gọi đi, đã

chịu cược thì phải chịu thua."

Vì thế, lần lượt cả đội chỉ có thể xếp hàng, cúi đầu đồng thanh gọi Hạ

Mộng Ngư: "Mẹ."

Suýt chút nữa Hạ Mộng Ngư bật cười, may mà Phạm Tiểu Kiều véo

cô một cái, cô mới giữ được vẻ đáng thương, còn ngượng ngùng gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.