EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 812

Ngày điền nguyện vọng, Hạ Mộng Ngư một mình ngồi ở cuối phòng.

Mọi người vô cùng huyên náo, đi đi lại lại trong phòng, ôm nhau hò

hét điên cuồng. Bởi vì họ biết, có lẽ đây là lần cuối cùng trong đời họ còn
gặp nhau, sau này mỗi đứa một ngả, sợ rằng để tụ tập đông đủ được cả lớp
thì rất khó.

Ngoài Phạm Tiểu Kiều ra, chẳng ai để ý đến Hạ Mộng Ngư. Có lẽ cô

là thủ khoa cô đơn nhất trên thế giới này, cả lớp chẳng ai chúc mừng cô hết.
Có điều, Hạ Mộng Ngư không cần. Cho đến bây giờ, cô chưa bao giờ quan
tâm người khác nghĩ gì về mình, người duy nhất cô để ý thì đã không còn
gặp được nữa rồi.

Mọi người ngồi xuống điền nguyện vọng.

Hạ Mộng Ngư đã nghĩ ra trường mình muốn điền rồi. Cô không chọn

Thanh Hoa. Cô muốn trả thù bố mẹ, cô thà hủy đi tiền đồ của mình cũng
nhất định phải giáng cho họ một đòn đả kích nặng nề này.

Linh Hoa bảo mọi người kiểm tra cẩn thận, đừng điền sai, sau đó đi

đến từng bàn kiểm tra.

Hạ Mộng Ngư căng thẳng đến nỗi lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi. Cô

nghĩ, nếu Linh Hoa nhìn thấy nguyện vọng của cô rồi lại bắt cô phải sửa thì
sao, nhỡ Linh Hoa gọi điện mách bố mẹ thì sao? Thế nhưng, lúc đi qua máy
tính của Hạ Mộng Ngư, Linh Hoa chỉ nhìn thoáng qua, không nói một câu.
Cô vỗ nhẹ bả vai Hạ Mộng Ngư rồi nhỏ giọng nói: “Sau này cố gắng lên!”.
Lần đầu tiên trong nửa năm qua, cô cảm giác được dòng lệ nóng đang ngân
ngấn trong mắt.

Cô cúi đầu ấn nút xác nhận, rốt cuộc cũng hoàn tất cú báo thù tàn nhẫn

với bố mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.