EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 842

“Đấy là chuyện mười năm trước, còn giờ chưa được sờ.”

Hạ Mộng Ngư nhìn Từ Tử Sung. Anh vẫn mặc áo, nhưng hàng cúc thì

không còn cài cái nào, lồng ngực rắn chắc hiện ra, đúng là mê hoặc chết cô
rồi. Cô đưa cặp mắt lúng liếng lên nhìn Từ Tử Sung, nhẹ nhàng cầm lấy tay
anh rồi nũng nịu nói: “Thế thì giờ anh cảm nhận lại đi…”

Hai người bốn mắt nhìn nhau, tia lửa điện bắn như pháo hoa.

Nhưng đúng lúc Từ Tử Sung muốn hành động, thì di động của Hạ

Mộng Ngư lại đổ chuông…

Đầu bên kia điện thoại truyền đến một tràng “fuck” điên cuồng, đúng

là sếp gọi cô về bếp thật rồi.

Nếu nói hai tám tuổi và mười tám tuổi khác nhau chỗ nào, thì chắc

chắn là phụ nữ hai tám tuổi luôn ưu tiên cho sự nghiệp hơn. Hạ Mộng Ngư
bật dậy khỏi người Từ Tử Sung, nhặt cái mũ rơi dưới đất lên đội vào đầu,
vừa sửa sang lại quần áo vừa chạy ra ngoài.

“Em phải về bếp tìm lão Golden đây, anh chờ em tan ca nhé.”

Hạ Mộng Ngư đẩy cửa ra, lại quay đầu liếc Từ Tử Sung một cái: “Nói

gì đi chứ? Tối nay anh có rảnh không?”

“Có.”

“Vậy được, mười một giờ gặp ở Louis 13 nhé.”

“Được.”

“Tốt lắm!”

Hạ Mộng Ngư vui vẻ đóng cửa lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.