EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 840

Có vẻ Từ Tử Sung không mấy hứng thú tiếp tục đề tài này, anh chỉ

đáp một cách ngắn gọn: “Ở Mĩ có rất nhiều chỗ để đấu quyền anh, cũng
không cần thiết phải đấu giải chuyên nghiệp của liên đoàn.”

“Thế bốn năm trước đã xảy ra chuyện gì, sao anh không đến tìm em,

là việc bất đắc dĩ phải không?”

Bỗng Từ Tử Sung im lặng, không trả lời. Ánh mắt anh tối sầm. Bầu

không khí bất chợt trở nên rất nặng nề.

Hạ Mộng Ngư có cảm giác, nhắc đến câu chuyện cũ này, trên người

Từ Tử Sung như có một bóng ma đè anh đến tức thở. Cô không muốn nhìn
thấy Từ Tử Sung khó chịu như vậy.”

“Quên đi, quên đi, chuyện trước kia thế nào cũng được, anh không

muốn nhắc lại thì mình đừng nhắc lại nữa.”, Hạ Mộng Ngư cười tủm tỉm,
“Em cũng không nhất thiết phải biết, cũng không quan trọng mà.”

Từ Tử Sung nhìn Hạ Mộng Ngư bằng ánh mắt thâm sâu, “Em không

trách anh để em chờ đợi vô ích à?”

“Không trách.”

“Tại sao?”

“Nói cho cùng thì có phải là ngoài chờ anh ra em không có việc gì làm

đâu, thế thì em sẽ sống như một cô nàng cằn cỗi mất, cả ngày chỉ ôm ấp
chuyện tình cảm. Mấy năm nay, những chuyện em muốn làm, nên làm, em
đều đã làm, không sót việc gì. Cứ coi như là, trong khi phải sống thì em chỉ
nhân thể đợi anh thôi, không có gì, haha… Em vẫn còn nhớ, anh từng nói,
con người em không biết nghĩ đến ngày mai, chỉ sống cho hiện tại. Thế nên
anh hẳn phải biết, em sẽ không vì quá khứ mà rối rắm đâu. Cho nên, anh
cũng đừng cảm thấy rối làm gì, đều là chuyện đã qua cả rồi, cứ lấn cấn mãi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.