EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 960

“Được đấy!”, rốt cuộc Hạ Mộng Ngư cũng thấy vui vẻ, cô cảm thấy

mình vừa thoát khỏi một mối phiền toái đáng sợ, thế nên cô thoải mái hỏi
Từ Tử Sung: “Giờ mình đi đâu?”

“Đói không?”

“Hơi đói.”

Hạ Mộng Ngư nhìn đồng hồ, vẫn sớm thế này, chưa nhà hàng nào mở

cửa cả. Bỗng nhiên cô nghĩ ra nên lập tức hỏi Từ Tử Sung: “Không phải là
anh chưa được ăn cơm em nấu sao?”

“Chưa.”, Từ Tử Sung đáp không chút do dự.

“Vừa khéo, hôm nay em sẽ nấu cho anh ăn. Anh có thể mượn một

gian bếp không? Em làm bữa sáng cho anh!”

Từ Tử Sung nhíu mày, như cười như không, sau đó anh ngó ra phía

trước nói với lái xe: “Về biệt thự.”

Xe chạy đến khu nhà của những người giàu có tiếng, Từ Tử Sung

cũng có một khối bất động sản ở đây.

Chỉ trong hai mươi tư giờ này, Hạ Mộng Ngư xem như đã hoàn toàn

cảm nhận được sự chênh lệch giữa giai cấp vô sản và tư sản.

“Rốt cuộc anh có bao nhiêu tiền vậy?”, Hạ Mộng Ngư tò mò hỏi: “Đi

đấu quyền anh kiếm được thế sao?”

“Cũng được.”, Từ Tử Sung điềm tĩnh đáp.

Hạ Mộng Ngư bĩu môi khinh bỉ, có tiền là có tiền, “cũng được”, lại

còn giả bộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.