EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 142

Lúc ăn cơm có mười một người, điều này khiến Tô Thiển Oanh phải chịu

kích thích không nhỏ, nhưng cho dù thế nào, Tô Thiển Oanh cũng đã hấp
dẫn được ánh mắt của Lạc Diệc Minh nhờ bữa cơm này. Tô Thiển Oanh
không vội vàng, cô chỉ gần gũi hỏi Lạc Diệc Minh mấy vấn đề, nhưng đã
đến mức này, người bình thường đều có thể hiểu được ý của cô.

Tô Thiển Oanh và Lạc Diệc Minh phát triển rất nhanh, không bao lâu Lộ

Thừa Hữu liền nhận được “bánh kẹo cưới” của Tô Thiển Oanh.

Bởi vì đều quen với Tô Thiển Oanh, quan hệ của Lộ Thừa Hữu và Lạc

Diệc Minh cũng phát triển không ít, mà Lạc Diệc Minh lại rất thành thực
coi Lộ Thừa Hữu như là anh trai của Tô Thiển Oanh mà đối đãi, vì thế nên
anh và Lộ Thừa Hữu qua lại cũng có vẻ tốt. Hai người thường xuyên thảo
luận về các vấn đề mà giáo viên giao cho, Lộ Thừa Hữu giỏi phòng thủ, Lạc
Diệc Minh giỏi tấn công, cho nên hai người bọn họ coi như bù trừ cho
nhau.

Nhưng quan hệ của Lộ Thừa Hữu và Lạc Diệc Minh trở nên thực sự thân

thiết còn bởi vì một trận bóng, đây là một trận bóng đối kháng trong lớp. Ở
trường học có hai bãi sân bóng, một cái là sân nhân tạo, một cái là sân bình
thường, Lộ Thừa Hữu và Lạc Diệc Minh cùng nhau xin kinh phí từ ban lãnh
đạo nhà trường, nhưng cũng không được bao nhiêu, cuối cùng đành phải
thuê sân bóng bình thường kia, còn để thừa một chút kinh phí cho mọi
người sau khi chơi bóng xong có thể ra ngoài ăn một bữa cơm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.