EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 144

những chuyện mà sinh viên phải để ý, nếu như đang chậm so với chương
trình học mà lại không đi học hay không làm bài tập đầy đủ thì không được,
mà thành tích của khoa thì hoàn toàn dựa vào điểm số để xét.

“Cảm ơn.” Lộ Thừa Hữu liếc mắt nhìn Lâm Khê một cái.

Tô Thiển Oanh lại nhìn chằm chằm Lâm Khê, sau đó kéo tay áo của Lạc

Diệc Minh: “Ai vậy?”

Lạc Diệc Minh mang theo ý cười trong mắt, kéo Tô Thiển Oanh ra chỗ

khác: “Nhìn cái gì vậy, đừng quấy rầy người ta.”

Tô Thiển Oanh bĩu môi: “Em chỉ liếc mắt một cái bọn họ cũng không

thiếu miếng thịt nào.”

Lạc Diệc Minh cũng cười, anh cũng chỉ biết là Lâm Khê chủ động đến

tìm Lộ Thừa Hữu, còn sau đó thế nào thì mọi người đều hiểu. Hơn nữa,
Lâm Khê cũng được coi là xuất chúng trong đám nữ sinh, đã cự tuyệt vô số
học trưởng để quan tâm đến Lộ Thừa Hữu, khiến mọi người xung quanh rất
hồi hộp không biết chuyện tiếp theo sẽ diễn biến thế nào.

Lạc Diệc Minh cưng chiều lôi kéo Tô Thiển Oanh: “Chết đói rồi, đi ăn

cơm thôi.”

Lộ Thừa Hữu liếc mắt nhìn bọn họ một cái, rồi mới nhìn Lâm Khê mở

miệng: “Hôm nay cô không có lớp sao?”

Lâm Khê có chút bối rối, có lớp học, nhưng cô vì muốn đến xem anh đá

bóng mà trốn học, cô lại lắc đầu: “Anh đá giỏi lắm.”

“Đi ăn cơm cùng nhau đi!” Anh tùy tiện nói, nhưng trong lòng Lâm Khê

không nhịn được đánh trống hứng khởi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.