EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 146

“Hỏi tôi làm gì, vui vẻ đi lên đi.”

Trên thực tế, Lộ Thừa Hữu vẫn đi lên khán đài, cùng Lâm Khê hát một

bản tình ca.

Tô Thiển Oanh ở dưới ra mặt rất bất bình: “Không thể tưởng tượng được

anh ta hát hay như vậy, đây là lần đầu tiên em được nghe.”

Lạc Diệc Minh giữ chặt cô: “Em thấy bọn họ có hợp đôi hay không?”

Tô Thiển Oanh vốn không hề lo nghĩ gì đến việc đó, lúc nghe Lạc Diệc

Minh nói xong, lại cảm thấy một đôi nam nữ đứng trên khán đài kia quả
thực rất xứng đôi. Cô cũng không rõ ràng mình đang có cảm giác gì, ngược
lại chỉ nhớ đến một sự việc, cô từng nói qua với Lộ Thừa Hữu: lúc học đại
học không cần quen bạn gái, anh mà quen bạn gái thì chỉ tốn tiền, không có
lợi gì cả.

Thực tế thì đó là bởi vì tiền tiêu vặt của cô, ba mẹ cho nhiều thế nào cũng

không đủ, nên mới nảy ra chủ ý như thế với Lộ Thừa Hữu. Lộ Thừa Hữu
cũng không để ý nhiều, lúc cô không có tiền liền đi tìm anh, anh có tiền mặt
liền đưa tiền mặt cho cô, mà không có tiền mặt thì cũng sẽ đưa thẻ của mình
cho cô, không hề lo lắng đến chuyện nói cho cô biết mật mã rồi cô sẽ đem
tiền dùng linh tinh.

Đột nhiên, Tô Thiển Oanh có chút bi thương, có phải là do cô sắp không

được dùng tiền của Lộ Thừa Hữu nữa hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.