EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 189

“Đây là cái lý luận gì vậy, chẳng nhẽ trên thế giới này không bao giờ có

ai lạc đường.”

“Em sẽ lạc đường sao?”

“Sẽ không.” Cô lắc đầu.

“Vậy em có thể đem nó đi đi.”

Cô cầm nước lên, tự mình uống, không uống không sáng tỏ được: “Sao

mà anh vẫn còn liên hệ với Lâm Khê?”

“Em muốn anh trả lời thế nào?’

Cô trầm mặt xuống: “Nhất định là anh đang nhớ đến mối tình đầu, tiếc

nuối thời gian tốt đẹp kia, sau đó lại nghĩ đến hiện tại, cảm thấy em rất kém
cỏi, cho nên càng thấy bất mãn đối với em, Anh nhìn anh xem, cũng chẳng
bao giờ chủ động nói chuyện với em, có phải em đoán đúng rồi không?”

Anh giơ tay lên xoa đầu cô: “Càng ngày càng thông minh.”

Cô nhìn chiếc cốc trong tay mình, vừa rồi tại sao cô lại uống cạn hết

nước, đáng nhẽ phải để lại để hất vào mặt anh mới phải, chán ghét anh:
“Vậy anh tiếp tục nhớ lại đi, nói không chừng bây giờ người ta cũng đang
nghĩ đến anh!”

Lộ Thừa Hữu gật đầu, giống như nghe được một đề nghị không tồi: “Anh

còn lo lắng có nên đi gặp cô ấy hay không, em đã đề nghị như vậy, anh liền
cung kính không bằng tuân mệnh, bắt buộc phải đi nhìn “mối tình đâu” của
anh.”

Cô mở to hai mắt nhìn anh: “Anh thực sự đi sao?”

Anh kiện định gật đầu, một chút cũng không có ý nói giỡn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.