EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 216

Nhưng chúng ta cũng không chịu đi hỏi đối phương, lựa chọn trách người

khác, chẳng qua là vi “Tôi yêu em, tôi không nỡ trách em”, chỉ đơn giản
như thế.

Nhưng bao nhiều người có thể hiểu được?

Hiện giờ, Lạc Diệc Minh đã không còn cách nào nhớ nổi trước kia mình

thích Tô Thiển Oanh như thế nào, người con gái kia xem ra cũng không hề
thông minh lanh lợi. Anh nhớ rõ chính mình luôn thích hình tượng nữ sinh
thông tuệ, cảm thấy được một nữ sinh thông minhg nhất định sẽ có vẻ đáng
yêu, hơi cười khẽ, nhưng tưởng tượng và thực tế luôn có sự chênh lệch.

Có đôi khi nghe người ta nói, thích một người là một chuyện rất khó.

Giống như Lạc Diệc Minh, vốn cũng được xưng là một người khó theo

đuổi, nhưng sự thật đã rõ ràng, Tô Thiển Oanh xuất hiện chưa đến hai ngày,
anh đã buông vũ khí đầu hàng, mà người ta còn chưa biểu hiện rõ là theo
đuổi anh, anh đã mắc câu rồi.

Dường như cô thích xuất hiện chung quanh anh, đại đa số đều là đi theo

Lộ thừa Hữu, Lộ Thừa Hữu không có cảm xúc gì, cô cứ thế đi theo. Lúc bắt
đầu, anh thật sự nghĩ đến quan hệ giữa Lộ Thừa Hữu và Tô Thiển Oanh,
nhưng thấy Lộ Thừa Hữu hình như không có thái độ gì, mà Tô Thiển Oanh
lại luôn dùng đôi mắt linh động theo dõi anh.

Thật ra, anh không thích người khác nhìn mình như vậy, nhưng kỳ lạ là

lúc cô nhìn anh, anh chẳng những không chán ghét, mà còn có chút chờ
mong.

Người khác nói thích một người không hề có lý do cụ thể gì, hoặc là nói

lý do có đường hoàng cỡ nào, anh cũng chưa từng nghĩ đến nguyên nhân
mình thích Tô Thiển Oanh là gì, đại khái là thích dáng vẻ cô cười, giống
như không hề lo nghĩ gì, cảm xúc thế nào đều viết hết trên mặt, lúc túc giận
còn có bất an, hay lúc khổ sở thì đều không nói gì. Chỉ đơn thuần như vậy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.