EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 214

Anh đi ra ban công, nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, trong lòng lại khô

khốc, không biết nên làm thế nào.

Lạc Diệc Minh cũng đi đến bên cạnh Lộ Thừa Hữu, trên mặt mang theo ý

cười: “Cậu biết không? Có lúc, mình rất hận cậu, nhưng sau đó lại rất hâm
mộ cậu.”

Lộ Thừa Hữu gật gật đầu, những thứ đó anh đều biết.

Sau khi Lạc Diệc Minh xảy ra tai nạn xe cộ, Tô Thiển Oanh lựa chọn rời

đi, lúc đó, tất cả mọi người đều tưởng rằng việc Tô Thiển Oanh rời đi sẽ
khiến cho Lạc Diệc Minh phải chịu đả kích không nhỏ. Nhưng lúc Lộ Thừa
Hữu đến bệnh viện thăm Lạc Diệc Minh, cậu ta cũng không làm ra chuyện
chấn động gì, chỉ lấy một cái bình hoa ném vào anh, đập vào trên đùi anh.

Lạc Diệc Minh lúc ấy có nói một câu: “Mình không hận cô ấy, bởi vì

mình yêu cô ấy, mình không nỡ. Nhưng mình hận cậu, không hề cố kỵ gì
cả.”

Lộ Thừa Hữu nhớ kỹ ánh mắt lúc ấy của Lạc Diệc Minh, có không cam

lòng và chán ghét đến tận cùng.

Anh gật gật đầu: “Mình biết.”

Lạc Diệc Minh cũng cười cười: “Vậy cậu có biết tại sao không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.