EM CHƯA TỪNG QUÊN ANH - Trang 255

“Thế còn cuộc bầu cử thì sao?” Cuối cùng, tôi cũng ướm hỏi thử.

Tôi đã nói với anh rằng anh đã từng dự đoán trước kết quả. Anh còn
nhớ chăng?

“Ừ, anh đã cố gắng tránh xa cái đống hổ lốn đó,” anh đáp hết sức

lưu loát và thản nhiên. “Thật là một cái hệ thống lộn xộn!”

Ba tuần sau đó, cùng với hàng trăm sinh viên khác tràn vào phòng

học lớn nhất trong trường tôi để tham gia kỳ thi LSAT. Tôi làm hết hai
phần của bài kiểm tra trước khi bắt tay vào phần đọc hiểu. “Chiếc áo đỏ
treo trên dây phơi bên cạnh chiếc áo xanh, nhưng không ở cạnh chiếc
áo vàng...”

Tôi vẽ một sơ đồ. Tôi dán nhãn sơ đồ đó. X cho màu xanh. H cho

màu hồng. Tôi nhìn lên bảng để kiểm tra khi nào bài kiểm tra sẽ kết
thúc. Sau đó đưa tay lên xem đồng hồ.

Và rồi, cử chỉ đó làm tôi nhớ đến Lucas.
Lucas của những ngày rất xa xôi trước đây, đã đếm ngón tay, kiểm

tra đồng hồ và nói, “Còn hai năm cấp Ba, bốn năm Đại học, ba năm ở
trường Luật”, như thể anh có thể đếm thời gian trên chiếc đồng hồ kia
theo năm. Anh chấp nhận định mệnh tôi sẽ vào trường Luật cũng dễ
dàng như lúc anh chấp nhận ý tưởng rằng ở một thời điểm nào đó trong
tương lai anh sẽ chết.

Tiếng nấc bất thình lình thoát ra khỏi miệng tôi. Nhiều thí sinh

khác cùng ngước lên nhìn tôi, nhưng tôi đã thành công ngụy trang nó
thành tiếng ho.

Không phải bây giờ, tôi van nài chính mình.
Tôi nhìn xuống các câu hỏi. Đồ phơi. Áo đỏ, áo xanh, áo hồng.

Nhưng tôi không thể suy nghĩ gì nữa. Tôi không thể nhớ lại những
hành động mà mình định sẽ làm. Tôi nhìn những dòng chữ nhiều màu
được viết xuống giấy nháp. Một bảng kẻ ô gồm sáu cột được trình bày
gọn ghẽ.

Chậm rãi, tôi tô màu vào trong các ô vuông. Tôi biết thời gian là

quan trọng, nhưng hơi thở tôi đang dần trở nên dồn dập và tôi nghĩ việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.