EM ĐỒNG Ý GỌI ANH LÀ CHỒNG - Trang 126

anh xao nhãng một chút là cô xảy ra chuyện ngay. Quan tâm và quản lí cô
bỗng chốc trở thành thói quen của Tịch Mộ Thiên.

Tịch Mộ Thiên biết cô nhi viện rất quan trọng đối với Hạ Tử Khâm,

vậy mà trong cơn tức giận, anh đã buông những lời nói đó rồi bỏ đi. Anh
chỉ định cho hai người có thời gian bình tĩnh suy nghĩ, điều này là cần thiết,
tránh trường hợp cứ phải nghe cô luôn miệng lải nhải đòi li hôn, cũng là
tránh để nói ra những lời lẽ quá đáng không thể cứu vãn. Ngoài ra anh
muốn cô có thời gian suy nghĩ lại, bao nhiêu lâu nay đã bao giờ anh coi cô
là Phi Loan?

Cho dù lúc đầu đúng là vì cô na ná Phi Loan, nhưng với tính cách

ngang bướng của cô, anh làm sao coi cô là Phi Loan được? Cô là vợ của
Tịch Mộ Thiên, là người vợ anh thực lòng thương yêu, tại sao cô không
nhận ra chứ?

Hạ Tử Khâm thường ngày hồ đồ, không có cá tính, vậy mà những lúc

như thế này lại ngang bướng, cố chấp đến lạ kì. Biết cô ra biệt thự nhà họ
Tịch, Tịch Mộ Thiên còn định đợi cô về, khéo léo dỗ dành chứ không nói
năng nặng lời nữa. Mặc dù với anh việc này quá là khó khăn, nhưng Tịch
Mộ Thiên đã quyết định sẽ thử, dù gì xét cho cùng, những lời nói của anh
lúc ấy cũng có phần quá quắt, làm cô mất hết cả sĩ diện. Ai dè, đợi mãi mà
chẳng thấy bóng dáng của Hạ Tử Khâm đâu, cuối cùng Tiểu Dương gọi
điện thoại báo với anh, cô đã ra khỏi biệt thự nhà họ Tịch, bắt taxi về thẳng
căn phòng trọ ngày xưa.

Tịch Mộ Thiên tức giận ném luôn cái điện thoại trong tay, nghiến

răng trèo trẹo: “Giỏi lắm Hạ Tử Khâm, dám thi gan với tôi à, để tôi xem cô
gan lì được đến bao giờ!”

Lòng nghĩ vậy nhưng suốt cả đêm anh trằn trọc không ngủ nổi, trong

đầu toàn là hình ảnh của cô. Hạ Tử Khâm chẳng cầm theo cái gì, cứ thế mà
bỏ đi, quần áo, giày dép chỉ là chuyện nhỏ, nhưng thuốc cô cũng không
thèm mang theo. Mặc dù phẫu thuật thành công nhưng cần phải hồi phục
trong một khoảng thời gian dài, thế mà bây giờ con nhóc này lại đi hờn dỗi
đòi li hôn với anh. Cơn giận bốc lên, Tịch Mộ Thiên thật sự chẳng muốn
quan tâm đến cô nữa. Nhưng đến sáng hôm sau, anh vẫn bảo Tiểu Dương
mang vài bộ quần áo và thuốc thang cho cô.

Tịch Mộ Thiên không ép cô, anh muốn đợi cho đến khi cô tự nghĩ

thông suốt. Có điều anh quên mất vợ mình vốn hồ đồ, vô tâm vô tính, nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.