EM ĐỒNG Ý GỌI ANH LÀ CHỒNG - Trang 193

Chẳng ngờ bao nhiêu năm sau tình cờ gặp lại cô ở thành phố C, đến

tận bây giờ Tịch Mộ Thiên mới biết thế lực của mẹ Jennifer ghê gớm đến
mức nào. Cô chủ động giúp đỡ anh, hơn nữa Tịch Mộ Thiên cũng có ý kéo
cô vào làm cho Tịch Thị, dù gì Jennifer cũng là một cô gái có năng lực, trừ
việc cuộc sống riêng quá lăng nhăng.

Chuyện của hai người thật ra đã sớm trở thành quá khứ, ít nhất Tịch

Mộ Thiên nghĩ như vậy. Nhưng anh quên mất rằng Jennifer rất hiếu thắng,
anh càng không ngờ cái quá khứ tưởng như không quan trọng này lại khiến
anh suýt chút nữa thì mất Hạ Tử Khâm mãi mãi.

Chương 35

Đến tận khi trời sáng, Tịch Mộ Thiên vẫn chưa về nhà, Hạ Tử Khâm

trằn trọc không sao ngủ được nên dậy từ rất sớm, thu dọn đồ đạc rồi ra khỏi
cửa, bắt taxi đến bến xe, lên xe về ngoại ô.

Nếu nói thành phố C là một thành phố rất phát triển, trong thành phố

toàn nhà cao tầng, ồn ào náo nhiệt thì ra đến ngoại ô lại có chút hương vị
của núi non.

Cô nhi viện Thánh Tâm không bị di dời, theo ý của Tịch Mộ Thiên

bên bệnh viện tổng hợp có một cô nhi viện cũng tốt, nó sẽ giúp nâng cao
hình tượng cho doanh nghiệp, mang lại lợi ích rất lớn. Cô nhi viện do đó
còn được xây dựng mở rộng trên nền tảng ban đầu, điều kiện cũng tốt lên
nhiều.

Phần móng của Bệnh viện tổng hợp Tịch thị đã hoàn thành, Hạ Tử

Khâm có hơi ngạc nhiên. Bác Trương bảo vệ nhìn hồi lâu mới nhận ra cô,
vội vàng mở cửa:

“Tử Khâm về rồi à? Bác già rồi mắt kém quá, suýt chút nữa không

nhận ra, nhưng cháu lớn quá rồi, xinh đẹp hơn nhiều nữa. Nghe viện trưởng
nói cháu đã lấy chồng, chúc mừng cháu nhé!”

Hạ Tử Khâm đỏ mặt: “Cháu cưới vội, nên không làm tiệc rượu gì cả!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.