Thiên lắc đầu cười: “Nói đi, hôm nay đến tìm anh có việc gì? Là bố đóng
băng thẻ tín dụng của cậu hay là cần ông anh rể này ra mặt cho hả?”
Vinh Phi Lân không nhịn được cười: “Vốn dĩ em còn không nghĩ thế,
giờ nghe anh rể nói vậy em cũng cảm thấy mình đúng là một thằng công tử
nhàn rỗi, nhìn tình trạng của anh hiện giờ em biết sức khỏe của bố không
thành vấn đề!”
Vinh Phi Lân đưa trả ly rượu cho Tịch Mộ Thiên:
“Em đi trước đây!”
Sải bước ra cửa lớn, đột nhiên nhớ ra chuyện gì, Phi Lân quay lại cầm
một quả táo ở trên đĩa ném lên rồi đón lấy, đưa vào miệng cắn một miếng:
“Anh rể, em có một người bạn viết tiểu thuyết, em đọc bản thảo rồi, cũng
được phết, em gửi vào hòm thư của anh, anh đọc xem có thể giúp được
không nhé!”
Tịch Mộ Thiên hơi ngẩn người rồi cười bảo: “Bạn gái mới phải
không? Sao, dạo này thay đổi khẩu vị à?”
Vinh Phi Lân gãi gãi đầu: “Nói tóm lại là anh cứ giúp em đi, con nhóc
ấy viết khá lắm, chỉ thiếu một cơ hội thôi, điều này không hề vi phạm
nguyên tắc làm việc của anh mà!”
Nói rồi Vinh Phi Lân vẫy tay và biến mất vào trong bóng đêm.
Tịch Mộ Thiên tắm rửa rồi quấn khăn đi ra thư phòng. Vừa bật máy
tính lên liền nhớ tới những điều Phi Lân nói. Tịch Mộ Thiên đăng nhập hòm
thư, quả nhiên thấy có mail giới thiệu bản thảo. File đính kèm vừa hiện lên
khiến anh không khỏi ngạc nhiên, điều khiến Tịch Mộ Thiên ngẩn ra không
phải là cái tên truyện “Tình yêu đang độ chín”, mà là bốn chữ “Thanh
Thanh Tử Khâm” trên mục bút danh.
Cái tên này khiến Tịch Mộ Thiên không khỏi nhớ đến “Con mèo say
khướt” nọ. Lúc cầm giấy chứng minh thư của cô lên xem, chính anh cũng
bất ngờ vì cô lại có một cái tên đầy ý thơ như thế. “Thanh thanh tử khâm,
du du ngã tâm
[1]
”. Lẩm bẩm cái tên này trong miệng, Tịch Mộ Thiên chợt
có cảm giác quyến luyến và
[1] Thi kinh Trung Quốc, đại ý chỉ tình cảm của một cô gái dành cho chàng trai mình yêu
mến “Chiếc cổ áo màu xanh anh mặc, vương vấn trong lòng em”.
Tịch Mộ Thiên kéo chuột xuống cuối bản thảo, bên dưới có phần giới
thiệu cụ thể về tác giả. Lúc nhìn thấy tên thật của tác giả để là Hạ Tử Khâm,