EM KHÔNG BIẾT - Trang 124

mình khi những ngón tay của đối phương lướt qua tay cậu.

Theo như dự tính, nước biển được truyền vào từ tay trái của Tiêu Giản

Đào.

Đôi tay mịn màng với những móng tay được cắt chỉnh tề, một tay anh

nhẹ nhàng cầm lấy cổ tay trái đã được cột cẩn thận của Tiêu Giản Đào, còn
tay kia thì vỗ nhẹ lên mu bàn tay cậu. Chỉ giây phút tiếp xúc ngắn ngủi đó,
Tiêu Giản Đào cảm thấy đôi mắt mình thậm chí chẳng tài nào dứt khỏi bàn
tay vừa đưa xuống lại nhấc lên ngay đó của đối phương.

Dẫu sao cũng là con trai, đường huyết quản của Tiêu Giản Đào cực kì rõ

ràng, trong chốc lát, đường huyết quản đã lộ ra rõ mồn một. Lục Tri Thu đặt
bàn tay cậu xuống, lấy cồn và ô xy già ra sát trùng. Anh dùng bông gòn
chấm vào, nhẹ nhàng xoa xoa tròn trên mu bàn tay cậu. Anh chẳng mảy
may hay biết rằng chỉ hành động rất đỗi bình thường này, trong con mắt
Tiêu Giản Đào lại mang đầy ẩn ý và gợi mời biết bao nhiêu.

Tiêu Giản Đào nhìn trân trân vào gương mặt nghiêng của Lục Tri Thu.

Mỗi cử động của anh đều được cậu in sâu trong trí óc, thậm chí Lục Tri Thu
chớp mắt mấy lần cũng nhớ rõ mồn một. Kết quả là khi Lục Tri Thu chích
kim vào trong da thịt cậu, cậu cũng chẳng hề hay biết.

Mãi đến khi Lục Tri Thu thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời khỏi, Tiêu Giản

Đào mới chợt bừng tỉnh định thần lại, vẻ mặt luyến tiếc dõi theo bóng dáng
chậm rãi rời khỏi của Lục Tri Thu.

"A... bác sĩ Lục!" Tiêu Giản Đào gọi.

Lục Tri Thu dừng lại, ngoảnh đầu qua nhìn cậu.

"... Anh luôn.... ở văn... phòng bên cạnh... phải không? Có.... chuyện gì...

em có thể.... gọi anh... được không?" Tiêu Giản Đào cà giật nói, mãi đến khi
cậu nhìn thấy rõ ràng cái gật đầu của Lục Tri Thu, lòng bèn mừng vui khấp
khởi, mới không tiếp tục quấy rầy đối phương nữa, ngoan ngoãn ngồi trên
sô pha nhìn Lục Tri Thu rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.