EM KHÔNG BIẾT - Trang 135

~(≧▽≦)/~

Trước giờ Tiêu Giản Đào chưa hề vọng tưởng rằng sẽ không bị fan nhận

ra, dẫu sao cậu theo học chuyên ngành phát thanh, công việc tương lai cũng
đã định hình rồi. Một ngày nào đó trong tương lai, người fan nào đó vẫn
yêu thích cậu khi bật ti vi nghe thấy giọng cậu, trông thấy cậu dẫn chương
trình, chuyện đấy cũng không phải là không thể xảy ra.

...nhưng, theo kế hoạch của cậu thì nó đáng lẽ phải xảy ra sau khi cậu đã

tốt nghiệp đại học, hoàn toàn rời khỏi giới lồng tiếng trên mạng và tách biệt
cuộc sống trên mạng khỏi cuộc đời cậu kia. Chứ không thể nào giống như
hiện giờ, cậu ngẩn ngơ ngồi ở hành lang trường, ngẩng đầu nhìn cc cằm
nhẵn mượt của Lục Tri Thu, miệng há hốc như con cá mắc quai, nhưng
không thốt ra được một âm thanh nào cả.

Lục Tri Thu biết cậu là Đao Kiến Tiếu?

Lục Tri Thu theo dõi weibo của cậu ư?

Lục Tri Thu biết cậu có lồng tiếng cho kịch sao?

Lục Tri Thu trông thấy những trò đùa giờn giữa cậu và các CV khác trên

weibo?

Kì lạ là, trong vô vàn những câu hỏi đủ loại đang thi nhau hiện ra trong

đầu óc rối bời của Tiêu Giản Đào, thì cái lớn nhất, hiện ra trước nhất, không
phải là nỗi hoảng hốt, thắc mắc bí mật bị bại lộ, mà là một câu nói pha lẫn
cảm xúc ngượng ngùng tựa như học sinh tiểu học -- "bác sĩ Lục chắc chắn
đã trông thấy những câu suy tưởng của các fan về hai người trên weibo
mình rồi!!"

Được thôi, đúng là đối với bác sĩ Lục, Tiêu Giản Đào có mang động cơ

không mấy thuần khiết. Nhưng trời đất chứng giám, cậu chẳng hề để lộ ra
một chút xíu xiu nào cảm xúc bất kính trên weibo. Chỉ là trình độ gán ghép
của các fan cao tay quá đi, cậu cũng chẳng tài nào ngăn cản được. Nhưng hễ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.