EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 123

Chương 20

Chung Nguyên cũng biết xấu hổ

Chung Nguyên đang cúi đầu nhìn tôi, hai con mắt đen láy của hắn ẩn

giấu một nụ cười thâm hiểm.

Như bị sét đánh ngang tai, tôi hét lên: “Đây là… chuyện gì vậy?”

Không hiểu đã có chuyện gì xảy ra nên tôi vội vàng chui ra khỏi lòng

hắn, luống cuống nhảy ra khỏi giường. Cuối cùng, tôi miễn cưỡng hỏi: “Sao
anh... anh… lại ở đây? Anh đã làm gì tôi rồi phải không?”

Chung Nguyên thong thả quay người lại, một tay chống đầu, cái tư thế

đó của hắn giống hệt dáng nằm khêu gợi của một nàng tiên cá đang dùng
sắc đẹp của mình để dụ dỗ người khác. Hắn nhìn tôi, rồi mỉm cười đáp:
“Phiền cô nhìn lại xem đây là phòng ai?”

Tôi nhìn xung quanh, bỗng thấy ngượng chín cả người. Căn phòng này

quả thật rất giống phòng của tôi nhưng trong góc phòng lại để đồ đạc của
Chung Nguyên, chuyện đã quá rõ ràng.

Lẽ nào tôi vào nhầm phòng? Tôi bỗng nhớ lại tình cảnh của mình lúc

sớm nay. Khi đó tôi mò mẫm về phòng mình nên không nhìn rõ những
người nằm trên giường… Như vậy thì từ lúc đó đến giờ, tôi đã ngủ ở trong
phòng này sao? Không chỉ vậy mà còn ngủ với tư thế mờ ám như vậy cùng
hắn? Quan trọng hơn, ba người bọn họ chắc chắn đã nhìn thấy, đặc biệt còn
cả Lục Tử Kiện…

Bây giờ đúng là tôi đang ở trong tình cảnh khóc dở mếu dở.

Chung Nguyên thích thú nhìn bộ dạng thê thảm của tôi một lúc, sau đó

mới nói: “Sao nào, sợ Lục Tử Kiện nhìn thấy phải không?”

Tôi gật đầu, nhưng ngẫm nghĩ một lúc, lại cảm thấy hơi ngại nên lắc

đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.