EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 199

Lúc này tôi thực sự muốn bỏ đi cho rồi, cái cậu tiểu mỹ nam này thật là

làm người ta tức hộc máu, lão gia đây không muốn tiếp chuyện nữa!

Cậu ta bỗng đưa tay ra kéo tay tôi, chân thành nói: “Mộc Nhĩ, đưa tôi đi

nhập học, tôi không biết đường.”

Cậu ta nói thế khiến tôi thấy mình có chút hẹp hòi. Người ta là đàn em,

có lẽ chỉ là nói vui thế thôi, sao tôi lại có thể vì thế mà bỏ rơi cậu ta nhỉ?
Như thế thì quá nhẫn tâm. Nghĩ vậy, tôi gạt bỏ cảm giác khó chịu, đưa cậu
ta đến nơi nhập học… Tất nhiên cũng không quên gạt tay cậu ta ra. Buồn
cười thật, cậu còn muốn chiếm đoạt cả sự trong sáng của tôi hả?

Vốn cho rằng cậu ta nhập học xong thì ngày đen đủi của tôi cũng kết

thúc. Ai ngờ cậu ta cứ bắt tôi đưa đi mua hết cái này đến cái kia, thậm chí
đến đôi tất cũng không tha. Cuối cùng, khi lái xe đến tìm, cậu ta kéo tôi
chạy trốn cứ như hai kẻ tội phạm. Nghĩ đến chuyện này tôi đã phát ốm, cậu
ta chạy thì cứ chạy, còn kéo theo tôi làm gì…

Buổi tối, để cảm ơn sự giúp đỡ của tôi, cậu đàn em này mời tôi ăn cơm.

Vì cơm ngon quá nên mọi nỗi bực tức dồn nén bấy lâu trong tôi cũng tan
biến. Tôi tự thấy coi thường chính mình, sao lại chẳng có chút khí khái nào
thế này? (>_<)

Buổi tối, lúc cậu ta đưa tôi về ký túc, nói với tôi một câu khiến tôi suýt

hộc máu ngay tại chỗ: “Mộc Nhĩ, tôi rất hài lòng với buổi hẹn hò ngày hôm
nay.”

Tôi đã nhận ra, cậu đàn em này là một con sói đội lốt thỏ non.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.