EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 291

Lúc này, tâm hồn tôi đã bay bổng trong sự ngọt ngào và say đắm, mọi thứ
xung quanh như bao trùm trong làn bong bóng tình yêu rực rỡ.

Chung Nguyên bỗng siết chặt lấy tôi. Miệng anh mở to, điên cuồng mút

lấy lưỡi tôi. Hành động của anh khiến tôi bất ngờ, người tôi bỗng mềm
nhũn như bị rút kiệt sức lực. Sau đó, anh đẩy tôi nằm xuống sofa, rồi nằm
đè lên người tôi. Toàn bộ sức nặng cơ thể anh đè xuống người tôi, nụ hôn
trên môi anh mãnh liệt và cuồng say. Giờ đây, tôi đã mất hết mọi cảm giác,
để mặc anh dẫn dắt và đắm chìm trong cơn lốc tình yêu ngọt ngào và nồng
cháy.

Rất lâu sau, Chung Nguyên mới chịu buông tôi ra. Anh nằm bên cạnh

tôi thở hổn hển. Hơi thở nóng bỏng của anh phả vào da tôi khiến tôi bừng
tỉnh. Chung Nguyên vừa ôm tôi vừa giận dỗi nói: “Đầu Gỗ, lúc nào em mới
dâng hiến… cho anh?”

Tôi đỏ mặt đẩy anh ra: “Hát, hát nhé…”

Chung Nguyên không quấn lấy tôi nữa. Anh ngồi sang một bên, nhìn tôi

với ánh mặt rạng rỡ, thỉnh thoảng lại liếm môi. Bộ dạng thèm khát đó trông
chẳng khác nào một con báo nhiều ngày không săn được mồi.

Tôi không dám nhìn anh, bối rối cầm lấy micro. Lúc này, tôi có cảm

giác mình chính là miếng mồi béo bở mà con báo kia đã dòm ngó từ lâu.

Một lát sau, phục vụ đi vào, nói có người nào đó tặng chúng tôi một chai

rượu vang. Tôi không biết ai lại có nhã hứng như thế, bèn hỏi. Sau đó, tôi
nhận được câu trả lời: “Vị tiên sinh đó nói cô biết anh ấy, còn nhờ tôi
chuyển lời đến cô, rằng anh ấy đánh giá cao khả năng của cô, sau này muốn
được kết bạn.”

Vừa nghe thấy vậy, Chung Nguyên liền lim dim mắt, lạnh lùng mỉa mai:

“Đây là rượu cao cấp, hắn cũng có lòng đấy chứ. Tặng chúng ta cả chai
CAYMUS kia đấy.”

Phục vụ vâng vâng dạ dạ rồi đi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.