EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 32

Tôi ngã xuống bãi cỏ bên đường, rất đau. Khi mở mắt ra để xem cái tên

Chung Nguyên đó thảm hại thế nào, tôi chỉ thấy hắn vẫn lành lặn, đứng trên
đường. Sau đó, hắn cúi đầu nhìn tôi vẻ giễu cợt.

Tôi không dám tin: “Anh…”

Chung Nguyên: “Rất tiếc, tôi phản ứng khá nhanh.”

Tôi nghiến răng, ấm ức nói: “Chung Nguyên, anh cố ý phải không?”

Chung Nguyên khom người, nhìn tôi cười nói: “Đúng thế.”

Tôi tức tối nắm tay thành nắm đấm: “Anh đang phục thù tôi!”

Chung Nguyên trả lời dứt khoát: “Đúng thế.”

Bực mình, làm chuyện xấu mà dám thừa nhận một cách vui vẻ như thế

sao? Quái thai! Biến thái! Vô liêm sỉ!

Tôi hậm hực nói: “Nhưng không phải anh đã phục thù rồi sao…” Chính

vì hắn mà món tiền thưởng vừa vào tay tôi đã vuột mất.

Chung Nguyên nhếch miệng, cười gian trá nói: “Tôi thấy rất thú vị nên

muốn báo thù thêm lần nữa.”

Tôi: “…”

Tôi nằm sõng soài trên bãi cỏ, muốn khóc mà không khóc nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.