EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 33

Chương 5

Lộ Nhân Giáp, Lộ Nhân Ất

Chung Nguyên dựng chiếc xe đạp của tôi lên, ngồi chàng hảng trên yên,

sau đó chỉ vào chỗ ngồi phía sau nói: “Lên đi.”

Tôi nằm trên cỏ, giận dữ nhìn hắn, nhất quyết không chịu đứng dậy.

Chung Nguyên lại nhếch mép cười nói: “Lẽ nào cô lại muốn tôi bế cô

lên?”

Bực mình!

Tôi đứng phắt dậy, phủi đất trên người, sau đó ngồi lên xe. Những người

qua đường cứ nhìn chằm chằm hai đứa, nhìn cái gì chứ!

Chung Nguyên bỗng đập đập gót chân, cứ như thể đang cưỡi trên một

con ngựa non. Sau đó, hắn đạp chiếc xe cọc cạch trừ chuông ra thì cái gì
cũng kêu, khoan thai tiến về phía ký túc xá.

Tôi bực bội ngồi phía sau, ngại ngùng hứng chịu ánh mắt kỳ lạ của

những người xung quanh.

Chung Nguyên vừa khoan thai đạp xe vừa nghiêng nghiêng đầu gọi:

“Đầu Gỗ sư muội.”

Tôi giận dữ: “Không được gọi tôi là Đầu Gỗ sư muội!”

Chung Nguyên: “Được thôi, Đầu Gỗ.”

Tôi: “…”

Chung Nguyên: “Đầu Gỗ, xe của tôi bị mất thật mà.”

Nghe hắn nói vậy, tôi cũng thấy đỡ ấm ức một chút, nhưng ngay sau đó

liền làm bộ dạng hung dữ: “Anh đang giải thích với tôi đấy à?”

Chung Nguyên: “Không phải. Tôi chỉ muốn nói, trước khi tôi mua được

xe đạp mới, tôi muốn mượn xe của cô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.