EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 345

Sử Vân Hoành: “…”

Sau cùng, Chung Nguyên đành thỏa hiệp: “Được rồi, tớ và Tiểu Tịnh ở

cùng nhau.”

Sử Tịnh mím môi nói: “Có được không thì nói cho em biết đi.”

Ba người còn lại nói: “Không được!”

Tôi bỗng có cảm giác mình đang bắt nạt một đứa trẻ… (>_<)

Hôm sau, vừa sáng sớm chị em Sử Vân Hoành đã bị bố mẹ đến bắt về

nhà. Tôi nhìn dáng vẻ không nỡ rời xa của hai người bọn họ liền hỏi Chung
Nguyên: “Không phải cô ta nói là trốn ở đây thì bố mẹ họ sẽ không đến
sao?”

Chung Nguyên cười như không có chuyện gì đáp: “Ai biết được.”

Tôi nghĩ một lúc, cảm giác không đúng lắm: “Anh nói cho họ biết phải

không?”

Chung Nguyên véo má tôi nói: “Đầu Gỗ, em càng ngày càng thông

minh rồi đấy.”

Nghe thấy vậy tôi toát mồ hôi hột, đại ca ơi, anh làm chuyện xấu xa, có

thể ăn năn hối lỗi được không? Tôi chưa từng thấy ai làm chuyện xấu mà
bình thản và vui vẻ đến như vậy…

Chung Nguyên nhìn thấy mặt tôi nghệt ra thì tiến lại gần hơn. Tôi dùng

tay ngăn anh lại, quay mặt đi nói: “Bạn à, bạn chưa đánh răng.”

Trước khi quay người đi, anh còn cố hôn lên trán tôi một cái, sau đó

cười rồi kéo tôi vào trong phòng.

Hôm nay là thứ Sáu, tôi đến nhà Sử Tịnh dạy học. Chung Nguyên ở nhà

thấy chán nên đi cùng tôi đến đó.

Trong phòng đọc, Sử Tịnh đang làm bài tập thì bỗng dừng lại hỏi tôi:

“Cô giáo ơi, chị gái em và anh Chung Nguyên đang làm gì đấy?”

Tôi chỉ ra ngoài phòng khách nói: “Bọn họ đang chơi bài, ngoan, em

làm xong bài tập, có thể ra ngoài chơi cùng bọn họ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.