EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 37

Bực mình!

Mặc dù tôi rất coi thường hành động của hắn nhưng không thể không

công nhận khả năng uy hiếp của hắn rất cao. Cho dù hắn bán xe của tôi đi
thì số tiền phải đền cũng chẳng là bao. Chỉ có điều khi đó tôi phải bỏ thêm
tiền mua xe mới…

Tên Chung Nguyên đó còn không biết xấu hổ như thế sao? (>_<)

Nghĩ đến đây, tôi chán nản kẹp chặt cặp sách, tiu nghỉu ngồi lên chiếc xe

đạp của chính mình.

Trong nhà ăn. Chung Nguyên đập một quả trứng gà luộc, cẩn thận bóc

vỏ, vừa bóc vừa nói với tôi: “Đầu Gỗ, cô có ý kiến gì với tôi à?”

Hừm, có ý kiến thì tốt cho anh chắc? Tôi chớp chớp mắt, cười lạnh lùng:

“Không có gì, chỉ có điều nhìn thấy không vừa mắt thôi.”

Chung Nguyên không hề tức giận, chỉ nói: “Thực ra tôi lại thấy rất vừa

mắt.”

Tôi ngạc nhiên nhìn hắn, thằng cha này lại bị ma nhập sao?

Chung Nguyên ngước mắt nhìn vào mặt tôi, mỉm cười nói: “Tôi vừa

nhìn thấy cái vẻ xoắn xuýt của cô, thế nên càng muốn xoắn xuýt hơn nữa.”

Bực mình, Chung Nguyên, ngươi đúng là biến thái, là đệ nhất biến thái,

biến thái đệ nhất!

Hôm đó, tôi cùng Chung Nguyên ăn cơm trong nhà ăn. Tôi cảm thấy

những người xung quanh như đang liếc nhìn chúng tôi, nhưng khi tôi vừa
ngẩng đầu lên nhìn, lại không thấy gì cả. Kỳ lạ, thật quá kỳ lạ!

Tôi nói cảm giác của mình với Chung Nguyên. Hắn chỉ chăm chú ăn,

không thèm chớp mắt nói: “Đầu Gỗ, cô đã qua cái tuổi mà ở đâu cũng cảm
thấy có người đang nhìn mình rồi.”

Tôi trợn mắt nhìn hắn nhưng không phản bác. Lúc này, hai tên con trai

phía sau Chung Nguyên bỗng đứng dậy. Sau đó, bọn họ nhanh chóng đi đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.