EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 381

“Đầu Gỗ, em ngốc quá, lại đi nhầm phòng chờ rồi đúng không?”

“Chung Nguyên, Chung Khánh Nguyên là ai vậy?”

“…” Chung Nguyên im lặng rất lâu.

Chút hy vọng trong lòng tôi giờ đã tắt ngấm.

Cuối cùng, Chung Nguyên cũng nói: “Đầu Gỗ, xin lỗi em.”

Tôi “ơ” một tiếng, không biết nên nói gì nữa.

“Đầu Gỗ, nếu như anh nói, anh nhất định sẽ đem lại một cuộc sống hạnh

phúc, không áp lực cho em, em có tin không?”

“Em… không tin.” Bởi vì căn nguyên của mọi áp lực, anh không thể

xóa được.

“Vậy em định thế nào?”

Tôi ngẩng đầu, ngăn không cho nước mắt chảy ra: “Chung Nguyên,

chúng mình chia tay thôi.”

Đầu bên kia, giọng Chung Nguyên hơi giận dữ: “Em đừng có nghĩ như

thế!”

“Chung Nguyên, anh phải biết rất rõ, sự khác biệt giữa chúng ta rất lớn.”

“Đầu Gỗ, em hãy tin anh.”

“Anh thông minh hơn em, chắc chắn biết có một số thứ không phải

muốn là có thể làm được.”

“Anh yêu em.”

“…”

Tôi ngắt máy, ngẩng đầu lên trời, nhưng sao nước mắt vẫn tuôn rơi.

Chung Nguyên gọi đến liên tục, tôi quyết định tháo sim.

Tôi trốn sau chiếc cột lớn ở cửa phòng bán vé, nhìn về phía quầy bán

báo. Quả nhiên Chung Nguyên đang hốt hoảng chạy đến đó. Anh vẫn thông
minh như thế, mau chóng đoán được tôi sẽ đến chỗ đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.