EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 379

kia rồi mở ra. Sau đó, tôi há hốc miệng kinh ngạc.

Trời ơi, sao nhiều thứ thế này, nào là quần áo, thuốc men, đồ ăn vặt và

cả tạp chí ảnh nữa chứ. Thậm chí, tôi còn thấy cả nội y của mình trong một
ngăn nhỏ của va li nữa… #@#%

“Thế nào, hài lòng chứ?” Chung Nguyên ngồi xổm bên cạnh tôi, kể

công.

Tôi đỏ mặt tía tai nhìn chằm chằm vào những thứ thầm kín kia, rồi giận

dữ nói: “Bó tay với anh, chúng ta vẫn chưa kết hôn mà.”

Chung Nguyên dịu dàng xoa đầu tôi, khẽ cười: “Em muốn lắm rồi hả?”

Tôi: “…”

Tôi định đóng va li lại thì bị Chung Nguyên ngăn lại. Anh xách chiếc áo

ngực của tôi lên, ngắm nghía một lúc, rồi liếc liếc ngực tôi đầy đen tối, sau
đó nói: “Thì ra chỗ đó của em phát triển thật.”

“Anh… anh nói năng linh tinh gì thế!” Tôi giật lại chiếc áo, nhét vào

trong va li, rồi đóng vội lại, chẳng dám ngẩng đầu lên nữa vì mặt đã đỏ
bừng như gấc chín.

Chung Nguyên cười hà hà, xoa đầu tôi: “Đã to đến cỡ B rồi đấy, cố

thêm tí nữa là chật ních.”

Em… Em muốn cắn chết anh…

Nhưng tại sao ngoài giận dữ và xấu hổ ra, trong lòng tôi lại có một…

một chút đắc ý nhỉ?

Trời, tiếp xúc với Chung Nguyên lâu lâu, tôi cũng trở nên biến thái mất

rồi…

Mặc dù không phải giờ cao điểm nhưng vẫn có rất nhiều người đứng ở

ga tàu. Chung Nguyên xếp hàng mua vé, tôi đứng bên ngoài trông hành lý.
Cách đó không xa có một sạp bán đồ ăn và tạp chí. Vì đứng chờ hơi chán,
tôi đến xem mấy tờ tạp chí, sau đó liền nhìn thấy tập san tài chính trong
tuần. Quyển tạp chí này giống hệt quyển Chung Nguyên giấu dưới gối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.